Chương 48

1.4K 104 1
                                        

Chương 48

Vừa rồi phải ứng đối với cha mẹ Diêm Phương Bình làm trễ một lúc, còn phải giải thích thêm với luật sư toàn bộ sự việc, chờ làm xong những việc này, Mạc Du Tâm định cầm ngọc đến xưởng của Chu Hạo mượn máy chế tác một hồi.

Cô cầm khối ngọc lớn cùng khối nhỏ có khe nứt cho vào túi rồi nói đi, Mạc Du Tâm không định ăn cơm, bắt đầu làm từ 5 giờ hơn, trước khi ký túc đóng cửa cô cũng khắc được một nửa.

Nghĩ đến Mạc Du Tâm vẫn còn chưa trễ liền đeo túi vội vàng ra ngoài.

Thấy cô vừa về đã vội vàng muốn đi, Giang Thiển hỏi một câu: "bà còn tính đi khắc ngọc nữa hả?"

"Ừ, có thời gian thì phải đi, dù sao cũng phải kiếm tiền mua sữa cho bảo bảo chứ." Mạc Du Tâm cười nói với các bạn cùng phòng rồi tam biệt, vội ra khỏi phòng ký túc.

Bên kia, Tô Ngữ Băng, Phó Chi Đào, Diêu Thiến ba người mang cơm về ký túc, Trương Hiểu Kỳ ở trong phòng trông bảo bảo, Tô Ngữ Băng các nàng mua cơm xong thì mang đem về cùng Trương Hiểu Kỳ ở trong phòng ăn.

Phó Chi Đào nhìn Tô Ngữ Băng, vẻ mặt muốn nói lại thôi, nhiều lần rất muốn nói lại không nói.

Tô Ngữ Băng bị vẻ mặt của nàng chọc cười, "Đào Đào, bồ chưng cái biểu tình này là sao? có gì cứ nói đi, giữa chúng ta có gì phải suy nghĩ sao?"

Phó Chi Đào nuốt cơm trong miệng, nghĩ một chút rồi nói: "Ngữ Băng, bồ và Mạc Du Tâm, hai người hòa hợp rồi hả?"

"Không có, Đào Đào bồ nói đùa gì vậy? mình sau này không có dự định đó, cho dù là Mạc Du Tâm hay là người khác, mình chỉ mong nuôi Tiểu Nguyệt Lượng khôn lớn khỏe mạnh thôi." Tô Ngữ Băng nói rất thản nhiên, ban đầu nàng cũng định xem Mạc Du Tâm là bạn bè qua lại như vậy, dù sao Mạc Du Tâm cũng đã giúp nàng nhiều lần, nhất là lần này, xém chút thì bị đâm rồi.

"Ngữ Băng, mình nói nghiêm túc với bồ đó, với lại tụi mình cũng chỉ có thể cho bồ kiến nghị thôi. tuy là hiện tại Mạc Du Tâm đã thay đổi bình thường một chút rồi, nhưng mà chuyện này ít nhiều cũng do cô ta, dù sao chuyện cũ vẫn là nguyên nhân, mình cảm thấy bồ nên suy nghĩ cho kỹ đi nha, đừng để bị lừa." Phó Chi Đào suy nghĩ một chút rồi đem lời trong lòng nói ra.

Tô Ngữ Băng cười gật đầu: "yên tâm đi, hai người tụi mình cũng không có ý định kia, mình biết mấy bồ muốn tốt cho mình, nhưng mà chuyện Diêm Phương Bình lần này là cảm thụ trực quan nhất của mình, mình có thể cảm nhận được Mạc Du Tâm cản dao cho mình là hành động theo bản năng, cô ấy thực sự có thay đổi, mình cũng không thể giống như trước kia mặt lạnh với cô ấy, huống chi giữa tụi mình còn Tiểu Nguyệt Lượng liên quan, cho nên không gần không xa thì làm bạn, sẽ không còn những quan hệ khác.

Ánh mắt Phó Chi Đào nhìn Tô Ngữ Băng nửa ngờ nửa tin, nàng cảm giác hình thức hai người quen biết không giống như là bạn bè, nhất là Mạc Du Tâm quá nghe lời, lúc trước còn quen nhau cũng không thấy Mạc Du Tâm đưa di động cho Tô Ngữ Băng giữ, hơn vô tình nàng con nghe thấy. "một phút nhớ mười ngàn lần," cảm giác thế nào cũng không giống a, nếu là bạn bè bình thường sao có thể nói mấy lời như vậy được?

[ BHTT - EDIT - ABO ] XUYÊN THÀNH TRA A VƯỜN TRƯỜNG TRONG SÁCH [ Hoàn ]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ