Bảo bảo thấy mẹ không đi cùng cô, cái miệng bĩu bĩu muốn nắm tay Mạc Du Tâm, Mạc Du Tâm khom người dỗ dành bảo bảo: "Tiểu Nguyệt Lượng của chúng ta nhớ momy? momy cũng nhớ con, momy hứa với con được không? rất nhanh momy sẽ đưa con ra ngoài chơi cùng a."
Tô Ngữ Băng kéo tay bảo bảo đang nắm tay Mạc Du Tâm xuống, dỗ dành nói: "chúng ta về ăn cho no được không? mấy ngày nữa sẽ đưa con ra ngoài chơi."
Tô Ngữ Băng vừa dỗ vừa vội nói với Mạc Du Tâm: "cô đi trước đi, nếu không Tiểu Nguyệt Lượng cứ nhìn theo cô."
"Được." vì muốn để bảo bảo về nhà ngủ sớm, Mạc Du Tâm đành xoay người đi trước.
Sau đó bảo bảo liền không vui, âm thanh đề cao hơn: "nha a a a~"
Mạc Du Tâm không nhịn được quay đầu nhìn lại, thấy bảo bảo vung tay nhỏ với mình, lại muốn đến ôm nàng một cái, Mạc Du Tâm đau lòng, viền mắt đỏ lên, hôm nay mới gặp lần đầu, lại không đành rời xa bảo bảo.
Tô Ngữ Băng thấy cô quay đầu lại, liền phất tay với cô, ý nói cô đi mau, nếu không chút nữa bảo bảo sẽ làm loạn.
Mạc Du Tâm chỉ có thể nghiêng đầu qua chỗ khác, bước đi nhanh hơn, cho đến khi xa hơn, Mạc Du Tâm quay lại thì thấy Tô Ngữ Băng và bảo bảo đã đi mất, liền nghĩ hai người đã về phòng rồi.
Bên kia Tô Ngữ Băng thấy bộ dạng lưu luyến của bảo bảo có chút ghen tị, gãi gãi mặt bảo bảo hỏi: "có khi nào mami thấy con như vậy đâu? sao mới gặp momy có một lần đã không muốn cho người ta đi rồi? thích momy vậy sao?"
"Nha nha nha nha~" bảo bảo ủy khuất dùng âm thanh sữa của mình chỉ chỉ cửa thang máy.
Tô Ngữ Băng tự động phiên dịch tiếng của bảo bảo, "à, muốn momy theo con đến đây hả? không được nha, mẹ đang ở ký túc Omega đó, momy con là Alpha, không thể vào được."
Bảo bảo ngước đầu mở miệng: "nha nha ~"
"Muốn đi với momy hả? momy mới nói sẽ đưa chúng ta ra ngoài ở, Tiểu Nguyệt Lượng muốn không?" Tô Ngữ Băng nắm tay bảo bảo lắc lắc hỏi.
"Nha ~" bảo bảo đáp lại.
"Muốn hả? Tiểu Nguyệt Lượng muốn, để mẹ suy nghĩ đã, không được thì chúng ta cùng đi tìm momy được không?" Tô Ngữ Băng cười ôn nhu với con gái nói.
"Nha nha." bảo bảo vừa nói vừa cười.
Quay về ký túc Phó Chi Đào vẫn còn ở trong phòng, Tô Ngữ Băng có chút kinh ngạc hỏi: "Đào Đào, sao bồ không về nhà vậy? hôm nay không phải Trung Thu sao?"
"Ừ, hàng năm mọi người đều về nhà, mai 16 về cũng vậy mà, hôm nay ở lại chơi Trung Thu với Tiểu Nguyệt Lượng của chúng ta." Phó Chi Đào đi tới chỗ bảo bảo cười, nhớ ra gì nói liền nói với Tô Ngữ Băng: "sao về trễ vậy? làm Tiểu Nguyệt Lượng mệt rồi a."
Tô Ngữ Băng cười khẽ lắc đầu, "bên ngoài vui vậy, nàng lần đầu đi công viên, thấy cái gì cũng tò mò, nên về muộn một chút, hỡn nũa vừa rồi ở dưới lầu, Tiểu Nguyệt Lượng luyến tiếc momy nó, hai người lưu luyến nửa ngày không rời rồi."
Phó Chi Đào cười cười, xuống giường ôm Tiểu Nguyệt Lượng, chọc bảo bảo: "Tiểu Nguyệt Lương chúng ta sao lập trường không có kiên định vậy? bị momy nói vài câu đã dụ đi rồi?"
BẠN ĐANG ĐỌC
[ BHTT - EDIT - ABO ] XUYÊN THÀNH TRA A VƯỜN TRƯỜNG TRONG SÁCH [ Hoàn ]
RomanceXuyên thành tra A vườn trường.trong sách Tác giả: Lạc Tiểu Phái Editor: Ancella Raw: 237 chương + phiên ngoại
![[ BHTT - EDIT - ABO ] XUYÊN THÀNH TRA A VƯỜN TRƯỜNG TRONG SÁCH [ Hoàn ]](https://img.wattpad.com/cover/316458120-64-k290159.jpg)