Chap 23: Khuyên nhủ

124 12 3
                                    

Những khúc mắc, những trắc trở chỉ là những dĩ vãng của quá khứ, nhưng nó lại đọng trong lòng chúng ta mãi mãi. Mọi lỗi lầm bản thân gây ra, có những cái ta không thể cứu vãn lần nữa, cách duy nhất vùng vẫy chính là chạy trốn với cái sự thật tàn khốc đang hiện ra trước mắt.

Seulgi và Seungwan chỉ là hai kẻ tội đồ trong tình yêu, mọi việc làm của họ trong những tháng qua đã sớm không còn bào chữa được nỗi, nhưng liệu có cách nào để họ sửa chữa lỗi lầm không? Nếu có thì tương lai sẽ thay đổi như thế nào?
-----------------------

Seungwan muốn buông bỏ tất cả, muốn từ bỏ cái cuộc tình đơn phương đang dang dở này. Nhưng liệu nàng sẽ làm được? Seungwan thật sự chưa nghĩ đến.

Những ngày qua ai nấy cũng bận rộn với thời khóa biểu của mình. Seungwan đang được công ty SM thúc đẩy về mặt vocal nên dần dần công việc của nàng chất đống, lịch trình quảng bá lại càng dồn dập và gia tăng. Ở thời điểm quý báu thế này Seungwan muốn tập trung vào công việc hơn, và có lẽ đó cũng là cách tốt nhất để nàng tạm thời quên đi những chuyện đã qua trong quá khứ.

Dạo gần đây Seungwan có quen biết thêm một người bạn mới và, đó là Sejeong. Nàng đang có cảm giác mình gần gũi và thân thiết với cô hơn, có những lúc không có ai bên cạnh và cô đơn nhất, thì lại có một người len lỏi vào cuộc sống của mình thế này, nghĩ lại cũng không đến nỗi.

Sejeong là một người tốt bụng, tuy chỉ mới quen dạo đây nhưng Seungwan đã ngỡ như rất lâu, cô ấy có chút ân cần quan tâm và sự dịu dàng thuần khiết đó đã giúp nàng chắp vá những vết sẹo đã sớm ở trong lòng. Nhờ đó Seungwan mới có cơ hội quen thân với Sejeong dù chỉ là phút giây ngắn ngủi mới gặp nhau, nhưng cô nàng đã sớm để lại cho Seungwan có nhiều kỷ niệm.

Khi buổi ghi âm đầu tiên kết thúc, Seungwan mời Sejeong một bữa ăn xem như là lời cảm ơn sau từng thời gian qua cô đã giúp đỡ nàng.

Seungwan dẫn cô đến một nơi, cũng là nơi ấy, vẫn sang trọng xa hoa, vẫn đông đúc như thường lệ. Chỉ mới vài tháng trôi qua thôi mà vẫn không có gì thay đổi, à có chứ...

Không có Sooyoung...

Dự tính lúc đầu Seungwan sẽ không đến đây đâu, nhưng trong lòng như bị ai sai khiến và vô tình đến đây không biết từ khi nào.

- Em nghe nói nhà hàng này rất nổi tiếng và rất...  mắc. Như vậy có phiền chị không?

- À không phiền đâu, cứ ăn đi, chị bao!

Sejeong ngượng ngùng đi vào, theo sau là Seungwan. Nàng hình như đang suy nghĩ một số chuyện.

Cũng là chỗ ngồi đó, cũng là ánh nến lãng mạn cho cặp đôi đó, nhưng không làm cho Seungwan vui hơn mà trái lại lòng nàng càng thêm đau. Nàng trầm ngâm suy nghĩ, nét mặt có chút u buồn mà không muốn nói cho ai biết.

Sejeong tinh tế nhận ra điều ấy, không biết có phải do lần đầu đi ăn với cô không mà nàng lại im lặng như vậy. Sejeong hỏi nàng, giọng chút gì đó là có lỗi:

- Seungwan unnie à, hôm sau chị không cần dẫn em đến những nơi như vầy đâu... làm phiền chị rồi...

Khuôn mặt cô ửng hồng vì quá ngại. Nàng thấy chính mình mới đang bất thường, xua tan tay có ý phủ nhận điều đó:

 [SEULRENE] Color Of LoveNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ