47. Dấu hôn

861 65 4
                                    

Con người đều sẽ trưởng thành.

Chu Chí Hâm cũng đã thành thục hơi hồi nhỏ rất nhiều.

Ví dụ như, cậu có thể hiểu rõ, lúc quyến rũ người khác, chân tay nên mềm đi mấy phần, lại nên bày ra phong thái như thế nào.

Lúc lên lớp, giáo viên cũng nói về những kỹ năng thân mật mà trước đây các thiếu niên còn chưa hiểu, giải thích rất cặn kẽ.

Chu Chí Hâm tiến sát lại gần Lưu Diệu Văn.

Giáo viên nói, lúc Omega đến gần, tốt nhất là tránh giao tiếp bằng mắt. Đưa mắt nhìn đi nơi khác, lông mi cụp xuống, như vậy ống kính sẽ bắt trọn được hàng lông mi giống như lông vũ và nửa dưới thanh tú của khuôn mặt.

Omega làm theo lời dạy, ngoan ngoãn đặt ánh mắt rơi xuống yết hầu của Alpha, sau đó liền nhìn thấy yếu hầu của Lưu Diệu Văn khẽ cuộn lại.

Tầm mắt giống như đụng phải tấm sắt mới nung, cháy sém đỏ rực, mang theo một thứ nhiệt độ nguy hiểm, khiến cậu hoảng sợ rút lui. Omega nhắm mắt lại, trong một khoảnh khắc bỗng nhiên cảm thấy những người xung quanh thật xa lạ.

Lưu Diệu Văn rất ít khi bộc lộ ra ham muốn đối với cậu, phần lớn chỉ gắn bó thân mật giống như một chú chó lớn. 

Nhịp tim vốn đã bình tĩnh trở lại một lần nữa tăng tốc, không phải do hoảng loạn, Omega mơ hồ cảm thấy một thứ khoái cảm đầy phấn khích khó có thể giải thích.

Cậu nhướng mày, tầm mắt vẫn đặt tại vị trí cũ. Chu Chí Hâm bình tĩnh lại, nhìn kĩ một lượt mới phát hiện, với người mà cậu đang đến gần này, chỉ e ngay cả độ cong của chiếc cằm, cậu cũng có thể cảm thấy quen thuộc.

Lưu Diệu Văn vì đeo mặt nạ bảo hộ mà tối nay không cạo râu, quai hàm phủ một lớp râu màu lam lún phún, thuận theo hô hấp của Alpha lên xuống. Rõ ràng chỉ là một hành động bình thường, nhưng Omega lại cảm thấy rất đáng yêu.

Omega khẽ mím môi dưới, lộ ra ý cười, quản lý biểu cảm cũng nhanh chóng bị ném ra sau đầu. Chu Chí Hâm thuyết phục bản thân rất nhanh, lý do cũng rất thuyết phục.

Đây không phải là biểu diễn, không phải nhảy cho người hâm mộ hay công chúng xem, khán giả của cậu, chỉ có một mình Lưu Diệu Văn.

Mà Lưu Diệu Văn, không chỉ là sư huynh thuộc Thời Đại Thiếu Niên Đoàn, mà còn là Alpha của cậu.

Là Alpha đã đánh dấu cậu tạm thời.

Omega vươn tay vuốt ve sườn mặt của Lưu Diệu Văn, động tác rất nhẹ nhàng, ánh mắt thuận theo chuyển động của cánh tay chầm chậm ngước lên, bắt gặp ánh mắt của Alpha. Lưu Diệu Văn nhìn cậu, cố ý quay mặt sang, đôi môi vừa hay chạm vào đầu ngón tay vừa rơi xuống.

Chu Chí Hâm đột nhiên nhớ lại trước đây ở trên Weibo từng nhìn thấy bình luận mà người hâm mộ dành cho Alpha.

Lưu Diệu Văn không phải không biết tán tỉnh, chỉ là hắn không muốn tán tỉnh, dù sao chỉ cần hắn ngồi không ở đó cũng đã có cả tá người tự động vì hắn mà xông lên rồi.

Âm nhạc vừa lúc vang lên, Chu Chí Hâm thuận theo động tác vũ đạo thu tay lại, nhìn vào tấm gương lớn trong phòng tập.

Ở trong gương, nhìn bọn họ rất xứng đôi.

[Trans | Văn Chu] Tham LuyếnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ