Chap 2

395 30 1
                                    

Viết xong, Cậu liền đưa nó ra trước mặt của Cậu ta " rất tốt.." hai chứ viết này vừa xấu vừa đầy nét run .

Vậy mà Cậu ta lại nghĩ là Jimin viết chưa tốt nên mới viết ra chữ xấu tới vậy . Giành lấy cây bút trong tay Jimin viết lại chữ đấy .

Thậm chí tự hào chỉ lại nét " Viết vậy mới đúng này , Cậu nên cứng tay hơn đã 12 sao viết xấu hơn đám lớp một chứ .."

Mải mê nhìn cuốn sổ , Jimin không phát ra Lão Hiệu trưởng đang ở phía sau . Tới khi Cậu ngẩng đầu lên nhìn thấy Bố mà cất tiếng , Jimin rợn tóc gáy cầm lấy lại cuốn sổ cất vội đi .

" con đang làm gì vậy ?!"

" Em ý viết xấu quá , Bố nhìn xem con viết đẹp hơn nhiều nên đang chỉ Em ý cách viết lại "

Hiệu trưởng xoa đầu của Cậu ta , nụ cười trên mép miệng vừa giả tạo vừa đáng sợ " Thật giỏi , nếu con thích cứ chơi với bạn ý đi . Ta sẽ cùng với mấy vị giáo viên bàn chuyện chút nha "

" Vâng ạ " Cầm lấy tay Jimin , đứa trẻ ngốc này lại kéo mạnh tới vậy .

Tới khuôn viên trường , Jimin mới được dừng lại thở . Chỉ sợ lạnh gáy mà quay lại phía sau xem có ai không .

Cậu ta thoải mái , nhìn nắng vàng rọi trên tán lá tới mức không kìm được " Chỗ này cũng thật lớn , nhưng không lớn bằng vườn nhà Tôi cả . Vườn nhà tôi lớn hơn chỗ này nhiều "

Quay lại để xem thử phản ứng của Jimjn , thì ngay lập tức bóng hình đó đè lên người Cậu . Cả hai ngã xuống dưới nền cổ .

Đôi mắt sượng nhìn lên , Cậu ta ngạc nhiên nhìn sự việc xảy ra không kịp phản kháng .

" Cậu đang làm gì vậy ?!" Cậu ta bất giác nói .

Jimin viết lên cuốn sổ những dòng chữ nhanh , nhỏ bé đẩy ra trước mắt Cậu ta " Tự tin thái quá "

" Tự tin thái quá , Cậu đang nói Tôi đấy hả !" Cậu ta bực tức , xô Jimin ra xa ra . Thấy đứa trẻ này không những bị câm mà còn bị thần kinh nữa , Cậu phủi phủi bụi trên người mình quát lớn .

" Tôi không hề tự tin thái quá , Nhà Tôi to như này , to rất to thậm chí Tôi còn có Bố Mẹ ... biết nói biết ..." Cậu ta dần hạ tông giọng xuống vì Jimin đã không có phản ứng gì nữa .

Chỉ thấy Jimin cúi mặt xuống, không nhịn được mà rơi nước mắt . Nhưng lại ngay lập tức nín lại , ôm lấy cuốn sổ chạy đi .

Trước sự ngỡ ngàng đó , Cậu không biết sao nữa nhưng trong lòng áy náy tới kì lạ .

Mình nói gì quá đáng à !

Đêm xuống , tiếng bước chân lại vang vọng nhưng lần này nó không hề đi nhiều giống hôm qua . Như đã có ý định từ trước vậy .

Cậu ta không nghỉ được, nằm trong căn phòng không tiếng động . Quạt kêu cạch cạch , đèn ngủ chập chờn khó chịu .

Hình ảnh cậu bé cúi mình , bị tủi thân đó khiến Cậu nhóc 13 không sao ngủ được. Nằm chằn chọc mãi trong đầu tới mức lăn qua lăn lại .

" Mình không sai không sai , là do Cậu ta ghen tị với mình thôi "

" Haizzzz ... Bố có nói mấy người ở đây không có Ba mẹ hay là không đủ sức trang trải nên mới vô đây ... nơi thiện nguyện ư ?"

[KookMin]  [ Hoàn ] mùi hoa sữaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ