CHƯƠNG 420

3.8K 300 18
                                    

SAU KHI CHIA TAY

TÔI Ở GIỚI GIẢI TRÍ BẠO HỒNG

Tác giả: Lam Bạch Cách Tử

Editor: Autumnnolove

Chương 420

Trưởng lão Lạc Cửu cũng không ngờ tới Lạc Ninh sẽ để mắt đến bảo vật trấn trạch của nhà họ Lạc. 

"Cũng mạnh miệng gớm!". Ông ta cười khinh: "Tôi còn tưởng cô hiểu biết lắm, hoá ra cũng chỉ là loại thiển cận". 

Ngay cả ông ta còn không dám dùng tay trực tiếp chạm vào đao đại đao, chạm vào chắc chắn sẽ bị âm sát ăn mòn. Nhưng với điều kiện là lá bùa trên đao chưa bị bóc ra, nếu không người tiếp xúc với nó không thể tránh khỏi bị thương. 

Lạc Ninh nâng ly rượu lên và nhấp môi một chút, "Vậy hãy để tôi được tận mắt chứng kiến sức mạnh của thanh Đại Đao này đi". 

"Nhưng mà trước khi tôi được mở mang tầm mắt, chi bằng mấy người cũng nên nếm thử tư vị trước đó nhà họ Lâu đã trải qua". 

Lạc Ninh nói xong, Vua Rắn lập tức hiểu ý mà rít lên. Trong tích tắc, trên biển xuất hiện rất nhiều xoáy nước nhỏ và từng con rắn biển bò đến. Rõ ràng đám rắn biển này vẫn luôn bơi theo tàu của nhà Tư Không. 

Trưởng lão Lạc Cửu khinh thường cười khẩy: "Nếu đã biết được cách cô thu tiêu nhà họ Lâu thế nào thì làm sao chúng tôi lại không có sự chuẩn bị chứ". 

Ông ta nâng cánh tay lên, rồi duỗi tay lấy một chiếc túi do người nào đó đưa tới. Bên trong chiếc túi mà trưởng lão Lạc Cửu vừa nhận là bột phấn màu nâu, sau đó ông ta rải xuống những chỗ có bầy rắn bơi lội. Một lúc sau, đám rắn biển đang tụ tập quanh tàu của nhà họ Lạc đồng loạt tản ra và chui tọt xuống biển sâu, né tránh cứ như gặp phải khắc tinh. 

Lạc Ninh không cảm thấy quá bất ngờ, nếu nhà họ Lạc không có chuẩn bị, họ đã không dám xuất hiện một cách huênh hoang thế này. Cô đặt ly rượu xuống, đưa tay lên vỗ tay và cười nói: "Nhà họ Lạc quả nhiên có rất nhiều hàng ngon". 

Trưởng lão Lạc Cửu thấy điệu bộ của Lạc Ninh thì không khỏi nhíu chặt mày. Con nhóc này còn có thể cười được cơ đấy. Ông ta bèn thử gài cô: "Nếu cô không phục thì có thể bảo Vua Rắn buộc đám rắn biển đó quay lại". 

Lạc Ninh lườm ông ta, "Ông tưởng tôi ngu chắc? Thuốc bột của ông đúng là chỉ có thể dùng một lần, nhưng chờ bầy rắn tụm lại thêm một lần nữa, mấy người hoàn toàn có thể dùng sát khí trên Đại Đao để giết chết hết bọn chúng". 

"Muốn đánh phủ đầu tôi, dùng hành động nói cho tôi biết cho dù tôi có làm gì cũng không thoát khỏi lòng bàn tay của mấy người à?". Cô nhún vai, nói tiếp: "Tiếc thay, còn lâu tôi mới bị gài". 

Lần đầu chỉ rắc thuốc bột, lần thứ hai thẳng tay giết chết bầy rắn, còn không phải là cố ý chèn ép tinh thần chiến đấu và niềm tin của cô hay tung đòn phủ đầu hay sao? 

Trưởng lão Lạc Cửu: "...". Thế mà con nhóc thối này lại có thể nhìn thấu. 

Trong lòng tiếp tục cảm thấy tiếc nuối. Nếu con nhóc này tiếp thu chương trình bồi dưỡng của nhà họ Lạc từ bé thì tốt biết bao. Với tài năng trời phú và sự thông minh này, nó chính là thứ vũ khí sắc bén của nhà họ Lạc. Có điều nó ngỗ ngược từ trong xương, không làm việc cho nhà họ Lạc, cho nên bọn họ cũng chỉ có thể đích thân bóp chết không cho nó tiếp tục trưởng thành nữa.

(PHẦN 2) SAU KHI CHIA TAY TÔI Ở GIỚI GIẢI TRÍ BẠO HỒNGNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ