21. Nóng

316 14 0
                                    


Yoohan không biết giọng nói nào phát ra hay khuôn mặt mình làm ra sao khi mình nói đồng ý. Đầu óc cậu trống rỗng.

Cậu vẫn cố gắng xử lý những gì họ sắp làm - những gì bản thân đã quyết tâm làm. Nhưng tâm trí vẫn cảm thấy tê liệt khi họ tiến sâu hơn vào bên trong và Jay đẩy cậu vào tường.

Cậu không thể bận tâm về việc xương bả vai của mình bị đập vào một bề mặt cứng sẽ bị tổn thương như thế nào. Tâm trí hoàn toàn tập trung vào hương vị môi và lưỡi của Jay.

Jay hôn cậu một cách thô bạo, nóng nảy và hung hãn, và Yoohan không thể làm gì khác ngoài việc chấp nhận đôi môi và chiếc lưỡi đang ăn vào môi mình, mùi hương yêu thích của cậu và vị đắng của vệt nicotine làm xáo trộn các giác quan của cậu.

Yoohan nắm chặt tóc và cổ của Jay, hôn sâu hơn, và cảm thấy Jay di chuyển để trút bỏ áo khoác của mình, và Yoohan cảm thấy nhịp tim của mình nhanh hơn vì điều đó.

"Haa-ah ..." Oh, Yoohan nhận ra rằng mình đã khá hơn khi cậu thở ra với một tiếng rên nhẹ. Đôi mắt nhợt nhạt của Jay nhìn chằm chằm vào cậu giữa nụ hôn chung của họ, giống như một kẻ săn mồi nghe thấy tiếng rên rỉ của con mồi, và bụng Yoohan thắt lại vì dục vọng không thể kiềm chế. Cậu vô tình vặn hông và thành viên nhỏ cứng ngắc mặc quần áo của họ cọ vào nhau. Yoohan thề rằng cậu có thể nghe thấy tiếng rên rỉ dã thú của Jay nhưng không có thời gian để xác nhận điều đó, vì người đàn ông này đã giật mạnh chiếc áo phông của cậu qua đầu và vứt nó xuống sàn như rác.

Những ngón tay mảnh khảnh cố gắng cởi khóa quần của cậu cùng một lúc, nhưng khi Yoohan đẩy vai ra và hé môi để hít thở, những ngón tay đó dừng lại.

"Giữ chặt." âm thanh thì thầm đến thấp và ra lệnh."... cái-gì-!"

Câu hỏi bị gián đoạn khi Jay đột ngột nhưng đều đặn nhấc Yoohan lên, khiến cậu ôm lấy cổ và vai của Jay thở gấp. Yoohan cảm thấy xấu hổ trong giây lát về việc Jay dễ dàng nâng mình lên như thể không có trọng lượng gì. Nhưng sau đó nó khiến cậu nhớ lại Jay đã bế cậu dễ dàng như thế nào khi họ gặp nhau lần đầu và sự xấu hổ đó nhanh chóng trôi đi.

Cảm thấy khó thở và thở hổn hển, Yoohan nhìn chằm chằm vào khuôn mặt tràn ngập ham muốn bị kìm nén, nỗi ám ảnh vô tận và tràn ngập tình cảm của Jay - khuôn mặt cậu đã chứng kiến ​​trong đêm Jay hôn cậu lần đầu tiên, và khuôn mặt giống hệt khuôn mặt mà anh đã có trên bình minh của năm mới bên trong Alice.

Yoohan muốn tin rằng khuôn mặt đó, mong muốn đó, tình cảm đó chỉ dành riêng mình. Rằng phiên bản Yoon Jay này chỉ là của cậu ấy. Yoohan đưa tay lên ôm lấy khuôn mặt của người đàn ông và hôn anh với tất cả tình cảm mà cậu đã kìm nén suốt bao năm qua.

Jay mỉm cười khi Yoohan hôn và cắn môi anh, lưỡi họ nhảy múa với nhau trong khi anh bế Yoohan về phòng ngủ của mình, tay lẻn vào trong quần jean của cậu nắn và xoa. Anh thở gấp, Yoohanthở hổn hển bên tai Jay. Với bàn tay đang ôm chặt lấy vai, Jay tự hỏi liệu chiếc áo sơ mi của anh có bị xé toạc ra không. Anh tiếp tục cọ xát lối vào chặt chẽ khi bước vào phòng ngủ của mình, và được đền đáp bằng những tiếng rên nhẹ, dịu dàng trong khi Yoohan vùi mặt vào cổ Jay.

Payback Fanfiction: Mùa Hè Năm ĐóNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ