"Bọn em xin lỗi vì đã vụt mất cậu ta."
Đám người vạm vỡ quỳ dưới đất, quần áo vest trên người từ khi nào đã không còn chỉn tru. Ánh mắt chết chóc từ người đàn ông quyền lực trước mặt đè lên người, làm cho bọn hắn không dám ngẩng đầu lên dù chỉ một lần, ngược lại càng cúi đầu muốn chạm đất.
"Hay cho một đám vô dụng tụi mày. Chỉ là một thằng nhóc nhỏ con thế cũng làm không xong."
Vuốt một bên tóc màu hồng ra sau đầu, đôi mắt xanh khinh thường nhìn đám người quỳ từ lúc mới bước chân vào tổ chức. Sanzu bộ mặt khó chịu ra rõ, đây chính là hình phạt mà Mikey đã đưa ra cho bọn này.
Chậc, thật nhàm chán, chẳng thể dùng bạo lực hay gì đó để tra tấn, làm cho hắn cứ ngứa tay chơi đùa với cây súng không có cơ hội bắn ra viên đạn nào của mình.
"Mày cũng khắt khe quá đó, Sanzu-chan."
Giọng nói trêu đùa vang lên làm cho đám người dưới đất bỗng giật mình một phen, mồ hôi lạnh tuôn ra đến ướt cả áo ngoài. So với Sanzu lúc nào cũng tỏ ra cọc cằn, thì người đàn ông vừa lên tiếng ở trên mặt bao giờ cũng nở nụ cười nhàn nhạt, vì thế mà không thể đoán được tâm trạng của gã ra sao. Chỉ cần phật ý một lần, liền có cơ hội trải nghiệm màn tra tấn cực kỳ tàn khốc của gã. Tuy không chết, nhưng cơ thể cũng không được lành lặn và nỗi ám ảnh tâm lý cứ thế kéo theo cả đời.
Bọn hắn đã từng thấy một vài người xấu số như vậy.
Nên lúc nào đối diện với Haitani Ran, cũng phải cẩn thận từng chút một, nếu không muốn được gã đặc biệt chú ý tới.
Cánh tay Ran vừa đặt lên vai, liền bị Sanzu thẳng thừng gạt đi.
"Tên tao không phải thú vui của mày. Kêu được đàng hoàng thì kêu, còn không thì nín cái mõm chó mày lại."
Bước vào sau liền nghe Sanzu nói vậy, Rindou tức giận lao tới đối khẩu.
"Thằng khốn kia! Dám nói anh tao là chó hả?"
"Mày tin mày nói tiếng nữa là tao bắn nát đầu sứa của mày luôn không?"
Cuộc tranh chấp của hai người nổ ra, Ran đứng một bên không có ý định ngăn cản, trái lại còn góp vui hùa theo với em trai mình. Đám người quỳ dưới đất trong lòng không thể không sợ hãi. Hồi nãy đã đủ áp lực rồi, giờ có cả Haitani Rindou. Có khi nào vì không làm gì được nhau, liền chuyển sang tức giận lên bọn hắn luôn không.
Chuyện đang dần đi quá xa thì một người đột ngột bước vào.
"Tụi bây dừng lại mau."
Câu nói rất có ảnh hưởng với hai con người đang chuẩn bị tẩn cho đối phương một cú đấm vào mặt. Sanzu và Rindou dừng lại, cùng lúc quay đầu nhìn Kakucho.
"Mày đó Sanzu, Mikey bảo mày dừng tay lại. Còn Rindou và Ran, Izana cũng kêu tụi mày bớt gây chuyện đi."
Kakucho khoanh tay, ánh mắt đầy nghiêm túc. Y cảm thấy tụi này mà không gây lộn một ngày chắc chỉ có một người mới làm được.
Nghe y nói vậy, Sanzu ngước đầu lên trần nhà, nhìn vào chiếc camera ở góc phòng đang nhấp nháy ánh đèn. Hắn bực bội chửi thề một tiếng, buông cổ áo của Rindou ra.
BẠN ĐANG ĐỌC
[AllTakemichi] Cuộc Sống Hòa Nhập Thật Không Dễ Dàng
FanfictionTakemichi có hối hận sau khi trở về tương lai? Câu trả lời sẽ được giải đáp nếu cậu hòa nhập vào cuộc sống này.