Chương 74: Phân chia

72 16 0
                                    

Theo giọng nói của Cảnh Bác Xuyên, hàng ghế khán giả vốn tối om lại có ánh đèn chiếu sáng lần nữa, ánh sáng không nghiêng không lệch, vừa vặn vào người Diệp Chu.

Khoảnh khắc Diệp Chu nhìn thấy mặt to của mình xuất hiện trên màn hình, nội tâm Diệp Chu liền muốn hỏng, đôi mắt cậu vì những lời chân thành của Cảnh Bác Xuyên mà có chút ướt át, đột nhiên không kịp chuẩn bị liền thấy mặt mình bị phóng to lên mấy lần, này quả là chua chát.

Diệp Chu lên tinh thần, phất tay với Cảnh Bác Xuyên trên sân khấu, lớn tiếng nói: "Cậu xứng đáng."

Đạo diễn dù năng lực mạnh đến mấy mà diễn viên không đặt hết tâm huyết thì cũng không hiệu quả, thay vì nói đạo diễn đào tạo và huấn luyện diễn viên, không bằng nói đạo diễn là người không ngừng dẫn dắt cùng kích thích tài năng tiềm ẩn của diễn viên kích phát ra ngoài.

Đạo diễn giỏi mới kích phát được thiên phú của diễn viên ở mức cao nhất, để đánh giá một đạo diễn giỏi hay dở, ngoài năng lực kể chuyện, dựng phim, còn phải xem khả năng khơi dậy tiềm năng của diễn viên đến đâu.

Tất nhiên, tất cả những điều này đều dựa trên cơ sở là các diễn viên sẵn sàng hợp tác, chính mình dụng tâm thì kỹ năng diễn xuất của họ mới có thể được cải thiện, nếu bản thân các diễn viên không chịu nỗ lực, đối với ý kiến ​​​​của đạo diễn như gió thoảng qua tai, cho dù là đạo diễn lợi hại đến đâu cũng không thể dạy những diễn viên này thành ảnh đế.

Kỹ năng diễn xuất của Cảnh Bác Xuyên có thể đạt được một bước tiến nhảy vọt về chất, tuy rằng phần lớn nguyên nhân đến từ sự hướng dẫn của Diệp Chu, nhưng nó cũng không thể tách rời khỏi sự nỗ lực của chính anh ấy, anh ấy giống như một miếng ngọc thô phẩm chất tốt chưa mài dũa, cái Diệp Chu cần làm chỉ là điêu khắc thôi.

Anh ấy có mức độ phù hợp với nhân vật rất cao, cộng với sự hướng dẫn của Diệp Chu, anh ấy đã thể hiện xuất sắc trong suốt quá trình, đặc biệt là trong các phân cảnh lớn ở đoạn cuối, Cảnh Bác Xuyên dường như đã cùng Trình Dã hòa thành một thể, đây là thành tựu chung của diễn viên và nhân vật.

Vào cuối giai đoạn vở kịch, Diệp Chu lo lắng anh ấy nhập diễn quá nghiêm trọng, từng kiến nghị người đại diện đưa anh ấy đi đánh giá tâm lý chính thức, nếu có bất kỳ vấn đề gì phải được khai thông kịp thời, không để bị nhân vật ảnh hưởng vì quá nhập diễn.

Chính vì vậy mà Cảnh Bác Xuyên mới có thể giành được giải nam diễn viên chính xuất sắc nhất của Kim Ninh, mặc dù lúc đầu Diệp Chu có hơi kinh ngạc nhưng cậu không cho rằng điều đó là thái quá, bởi vì diễn xuất của Cảnh Bác Xuyên trong [Theo đuổi ánh sáng] thực sự rất xuất sắc.

Như Diệp Chu đã nói, anh ấy xứng đáng.

Cảnh Bác Xuyên tay cầm cúp đi xuống sân khấu, đi tới trước mặt Diệp Chu, mấy lần mở miệng nói cảm ơn Diệp Chu, nhưng khi nhìn thấy mặt của cậu, liền không nhìn được cảm động, khóe mắt chua xót.

Chàng trai từ trước tới giờ luôn hướng ngoại, bây giờ ngồi bên cạnh Diệp Chu trông giống như một đứa nhỏ, hai mắt rưng rưng, không biết nên mở miệng như thế nào.

Nhất Định Phải Tiêu Hết Tiền Của Nhân Vật Phản Diện Trước Khi Hắn Phá SảnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ