Bị chọc thủng tâm tư Trình Nhiên im lặng vài giây, nhìn thấy bộ dáng lãnh đạm của Diệp Chu, cậu ta hít sâu một hơi, đột nhiên cười với Diệp Chu.
"Anh nói không sai, ban đầu tôi thật sự cho rằng anh chỉ là thế thân của Dư Thu Trạch, thế nhưng..." Nói đến đây, Trình Nhiên liếm liếm môi, ánh mắt tràn đầy thương hại nhìn Diệp Chu.
"Nếu tôi là người thế thân của Dư Thu Trạch, vậy anh còn không bằng một thế thân như tôi."
Động tác trên tay Diệp Chu dừng lại, dù bận vẫn ung dung nhìn Trình Nhiên một hồi, tuy rằng không nói gì, nhưng ý khiêu khích đã rất rõ ràng, cậu đang cố ý chọc tức Trình Nhiên.
So với Trình Nhiên âm dương quái khí trước mặt, rõ ràng chiến năm tra bị tức giận đến đứng cũng không vững trước đây rõ ràng dễ thương hơn.
Trình Nhiên lần này học được thông minh, không những không tức giận, ngược lại vươn tay vỗ vỗ chỗ ngồi bên cạnh mình, nhỏ nhẹ nói: "Anh ngồi xuống trước đi, nếu không đợi lát nữa biết chân tướng, tôi sợ anh không chịu nổi."
Nếu không phải chắc chắn là khóa cửa không thể mở ra từ bên trong, Diệp Chu cũng lười ở đây nói nhảm cùng cậu ta, mà lần này Trình Nhiên nếu đã dám thông đồng với biên kịch đã từng hợp tác với cậu để tổ chức buổi Hồng Môn yến này thì nhất định đã chuẩn bị tốt hết thảy.
Biết mình không nghe cậu ta nói thì không thể ra ngoài, Diệp Chu cũng không khách khí với cậu ta, kéo chiếc ghế cách xa cậu ta nhất ngồi xuống, "Đừng nói nhảm nữa, trực tiếp vào thẳng vấn đề đi, đừng làm mất thời gian của nhau."
Nhìn thấy dáng vẻ bình tĩnh thản nhiên của cậu, đôi tay giấu dưới gầm bàn của Trình Nhiên bất giác nắm chặt lại, sau khi biết đến chuyện này, không phải nên mặt đầy hoảng sợ hỏi mình chân tướng sao, sao Diệp Chu có thể bình tĩnh như vậy?
Trình Nhiên áp chế sự bất an trong lòng, ra vẻ thoải mái vươn tay lấy một tập tài liệu từ chiếc túi bên cạnh, đẩy đến trước mặt Diệp Chu, "Anh xem đi, rất thú vị, xem như là lễ vật tôi tặng anh, nó sẽ làm anh ngạc nhiên."
"Diệp tiên sinh, sau khi xem xong nói không chừng anh còn phải cảm ơn tôi đấy, dù sao người ta có thể hồ đồ nhất thời, nhưng không thể hồ đồ cả đời, tiền có thể mua được hạnh phúc nhất thời, nhưng cuối cùng cũng không dùng để mua mạng được, đạo lý này anh thấy có đúng không?"
Diệp Chu thậm chí còn không xem qua tài liệu trước mặt, vươn tay gõ bàn, không kiên nhẫn nói: "Mắt không tốt, cậu có việc gì thì nói thẳng đi, không có việc thì mở cửa cho tôi, tôi để lại địa chỉ email cho cậu, cậu muốn đưa gì thì gửi tới, khi nào rảnh tôi sẽ xem."
Tâm trạng rốt cuộc đã bình tĩnh trở lại của Trình Nhiên lại dâng tràocậu không nhắc đến chuyện này còn tốt, nhưng vừa nhắc đến, cậu ta liền lập tức nhớ lại hai ngày trước mình đã tìm mọi cách để liên lạc với Diệp Chu, tin nhắn email gửi đi mười mấy hai mươi phong, có hữu dụng không? Có cái rắm ấy!
Dùng chân nghĩ cũng biết, mấy email này như đá chìm đáy biển căn bản không ai đọc, ngay cả Trình Nhiên cũng có lý do để nghi ngờ, dùng trình độ ác liệt của Diệp Chu, rất có khả năng cậu sẽ trực tiếp để lại địa chỉ email giả cho mình.
BẠN ĐANG ĐỌC
Nhất Định Phải Tiêu Hết Tiền Của Nhân Vật Phản Diện Trước Khi Hắn Phá Sản
RomanceTác giả: Tài Ảnh Editor: Quân Linh Tình trạng raw: Đã hoàn Edit: Đang bò Diệp Chu xuyên sách, xuyên thành tiểu tình nhân của nhân vật phản diện. Tâm tình Diệp Chu có chút phức tạp, vui buồn đan xen. Buồn là trong sách cậu và lão đại đều có kết cục r...