Không đứng tức là không đứng, vì hiệu lệnh của Jung Hoseok đã cương trực vang lên để trì hoãn cậu, Park Jimin ngược lại vẫn không phản ứng mà một mạch bước lên phòng, ngay cả một cái ngoảnh mặt nhìn lại gã một chút cũng không làm. Điều này khiến gã không mấy hài lòng, hai chân mày cau lại biểu thị cho sự bất mãn. Park Jimin từ khi nào lại lơ đãng lời gã nói như vậy?
Thực chất không đoán được, là do cậu ghen hay La Lisa và chính gã đã làm gì khiến cậu muốn có ý định rời đi mà không nhìn lại, nhưng nhờ đó gã hiểu đại phần, La Lisa chắc chắn đã nói những lời gì đó khiến cậu tổn thương khi gã vẫn chưa về đến Jung gia nên cậu mới như vậy.
Hoseok biết, La Lisa vốn dĩ là người trước đó nặng tình với gã, cũng vì gã cô ta mới nói những lời không lọt tai với cậu, nên nếu Park Jimin đã không muốn nhìn mặt La Lisa đồng nghĩa cũng không có lí do gì cậu để tâm đến lời gã nói hiện giờ.Jung Hoseok đưa mắt nhìn cậu đăm đăm chứ không yêu cầu gì thêm, vì gã biết trước bối cảnh này lời mình nói ra chắc chắn sẽ không có tác dụng đối với cậu. Có La Lisa ở đây lại càng không thể khả thi. Cho nên, cô ta không thể ở đây lâu được.
Lisa vẫn giữ tay mình trên cổ gã, cô ta hoàn toàn không có ý định buông hẳn ra, nếu Jung Hoseok không cầm cự bản thân thì không biết gã đã làm gì cô ta đâu. Chẳng qua nhiều lần gã nể cô là nữ nhân nên không thích dùng biện pháp mạnh để phản kháng, lời nói vẫn là cách tốt nhất để gỡ bỏ từ từ vướng víu trên người.
"Em không biết tôi không thích điều này hay biết rồi nhưng lại vẫn cố tình tái diễn? Mục đích của em là gì?"
La Lisa ưỡn người nịu nũng, đôi môi hồng hào trề ra một chút nhanh chóng đã trở thành cô gái mang vẻ mặt vô tội. Cô ta yêu gã là thật lòng, không có mục đích, chỉ là cô ta hơi quá đáng để giữ gã cho riêng mình.
"Dù em có biết hay không biết, em vẫn thích cảm giác khi ôm anh, anh không phản kháng tức là anh từ lâu đã quen rồi, chẳng lẽ làm vậy anh thật sự không thích sao? Anh nghĩ em như vậy thì có mục đích gì với anh chứ!? Hoàn toàn không có!"
"Vậy em có chắc em vô tội?"
"Vô tội? Hà... dĩ nhiên rồi, em không làm gì nên tội cả, chẳng qua em đang khuyên nhủ cậu ta đừng đi quá giới hạn của mình là được"
"Tôi nghĩ người đi quá giới hạn là em và ba của em"
"Hoseok, tại sao anh lại nói như vậy? Ba em chỉ vì thấy chúng ta đã thân thiết lớn lên, nên muốn chúng ta có một mối quan hệ hôn nhân hoàn toàn chính đáng, vì vậy mới có ý định hôn sự cho chúng ta. Hơn nữa năm đó ba mẹ anh đã có giao ước với ba mẹ em... "
"Có giao ước không có nghĩa là không thể thay đổi ý định. Em nên nhớ đây là do ba mẹ em khởi đầu trước, tôi vốn dĩ không có tình cảm với em nên chuyện hôn nhân là nằm ngoài tầm giới hạn của tôi. Em nên biết thân phận"
"Thân phận? Em vốn đã có thân phận, chỉ vì anh hết lần này đến lần khác hắt hủi em, không chấp nhận em. Anh cũng vì cậu ta mà lạnh nhạt với em đến cả một chút giả vờ yêu em cũng không thấy. Park Jimin bỏ bùa anh đến mê muội rồi sao??"
"Đừng lấy Park Jimin làm nguyên nhân"
"Nhưng Hoseok, rõ ràng anh vì cậu ta, thì cậu ta chính là nguyên nhân, em ghét cay ghét đắng cậu ta"
BẠN ĐANG ĐỌC
[YOONMIN] BÁ CHỦ THIÊN HẠ
Acción"Chào em, thế giới của tôi!" "Thiên hạ này của tôi, tôi được quyền cho em yêu mỗi Min Yoongi này, còn lại đều vô nghĩa!"