Chương 52: Trang Phục.

675 64 23
                                    

Bữa ăn trưa kết thúc là lúc gần hai giờ chiều. Tính thêm khoảng thời gian thư giãn nữa là 30 phút, mọi người lại tập hợp ở tòa nhà trung tâm. Ban tổ chức chủ động phát cho mỗi người trang phục riêng theo một kiểu ngẫu nhiên và không phân biệt bất kì thành viên của CLB nào cả.

Là Yukata, rất nhiều màu, màu sắc còn hết sức tươi sáng. Đương nhiên vì đều là nam nên mọi người thay trực tiếp tại chỗ luôn. Hiện trường lại trở nên ồn ào, trong đó tiếng nháo nhào của mấy cặp đôi là rõ ràng nhất.

Oikawa:"Iwa ơi, cậu vào kia thay đồ đi mà."

Iwaizumi đang tính lột áo ra, mặt tỉnh bơ đáp:

"Có sao đâu, mọi người đều thay ở đây, cậu cũng vậy đấy thôi."

Oikawa nghe rồi trưng ra bản mặt rối rắm nói:

"Nhưng mà bên trong tiện hơn, ở ngoài này khó chịu lắm."

Iwaizumi làm mặt lạnh băng:

"Tớ cực kì bình thường thậm chí nếu muốn, tớ còn có thể ném cho cậu 5 quả bóng..." vào mặt.

Không cần phải nói hẳn ra, Oikawa cũng hiểu hai chữ sau, anh liền câm nín, biểu cảm nhăn nhó đến khó tả. Iwaizumi liếc mắt nhìn, bỗng thấy như này khá thú vị liền cười lên một tiếng, giọng cũng dịu đi:

"Tớ biết rồi Shitty-kawa, tớ vào trong thay là được chứ gì?"

Tim Oikawa như bị đâm "Phựt" một phát. Vội vàng chạy theo. Bên cạnh họ cũng có một cặp đôi đang phát cơm chó khác.

Kemma:"Em tự thay được mà, em chưa vô dụng đến mức khiến anh trông lo lắng vậy đâu."

Kuroo cúi đầu đăm đăm nhìn cậu, nuốt cái "ực" nói:

"Không phải vậy đâu bé con à..."

Yaku từ đâu chạy ra, quát lớn:"Cất cái mắt đi thằng cha này. Kenma, em vào trong kia thay đồ với anh nha."

Kuroo liền nhìn Yaku với ánh mắt hình viên đạn, sau đó lại liếc qua Lev một cái, tính nói mau quản vợ của chú lại nhanh đi. Cơ mà chỉ thấy cậu nhóc Lev đang đứng bất động, bầu không khí xung quanh còn toát lên vẻ hường phấn.

Lev:"Eo của anh Yaku nhỏ lắm đó nha, hí hí hí."

Kuroo:"...."

Đúng là không có chính kiến, không có tiền đồ, không có liêm sỉ!!!

Kuroo bực bội nghĩ rồi chủ động tìm Bokuto nói chuyện. Điều không ngờ đến chính là vừa quay qua đã thấy hình ảnh Akaashi đang chỉnh áo giúp con cú nào đó, còn cái con cú đó thì ngồi với vẻ mặt cực kì hưởng thụ.

Akaashi:"Yukata phải mặc như này mới đúng nè Bokuto-san."

Bokuto xoa xoa đầu cười, một nụ cười được Kuroo cho là hết sức hào sảng:

"Anh nhớ rồiii! Akaashi cái gì cũng biết hết á."

Konoha:"Như vậy mới quản được tên đội trưởng nhí nhố nhà cậu chứ!"

Các thành viên còn lại đồng loạt cười:"Phải rồi, Bokuto là người số hưởng nhất ở đây đó."

Sau đó một góc của Fukurodani phát ra tiếng cười vui vẻ, không khí cực kì hòa thuận. Nhìn chung thì nhà này là hạnh phúc nhất trong các nhà rồi. Kuroo nhanh chóng rời mắt. À đúng, còn mấy đứa năm nhất bên Karasuno cơ mà, phải qua coi drama mới được :))).

《Fanfic HQ》[TsukkiYama] 100 Steps!!!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ