Nhấn chìm

196 19 2
                                    

Yoongi bế hộp đàn ra khỏi xe, theo sau là Seokjin, họ đến công ty giải trí vào một ngày trời hanh kinh khủng. Studio nằm ở tầng 15 của toà nhà, trong lúc đợi thang máy Jin tranh thủ quan sát xung quanh, anh không có miêu tả gì đặc biệt về nơi này, để mà nói thì nó quá rộng rãi và hiện đại. Thật mừng vì Yoongi cuối cùng cũng được làm việc ở một môi trường tốt.

- Anh muốn uống gì không?

- Em thì sao?

- Em cafe.

- Vậy pha cho anh một ly.

Studio của Yoongi có mỗi chiếc sofa dài đặt trong góc, ngoài ra không có bàn trà, Yoongi đẩy thêm một cái ghế gaming nữa đến trước màn hình máy tính mời anh ngồi rồi cho hạt cafe vào xay. Trong căn phòng toàn màu đen bây giờ chỉ có tiếng máy pha cafe rao rảo kêu đều đều, thứ âm thanh làm Jin sực nhớ đến ông ngoại cùng những lọ thuỷ tinh lúc nào cũng đầy ắp hạt cafe tự rang trong gian bếp nhỏ ở vùng quê Heidelberg.

Tầm đâu đó 10 phút, một thức hương âm ấm bốc lên lan toả ra khắp phòng, Yoongi rót cafe vào hai chiếc tách khác bộ, tách bỏ đường làm bằng gốm xanh còn tách cafe đen là loại thuỷ tinh thông thường không có hoa văn. Người trẻ hơn đưa cho anh tách gốm xanh, sau đó thò chân gạt khay đựng mấy chai nước khoáng dưới bàn sang bên cạnh rồi mới kéo ghế ngồi, riêng tách cafe nóng hổi thì vô tư đặt lên bộ loa kiểm âm tiền tỷ.

Uống cafe cũng là một loại hình nghệ thuật. Khi đưa tách gần đến miệng, bằng mắt thường có thể nhìn thấy cả hơi nóng bay lên như làn khói mang theo hương thơm vấn vít quanh cánh mũi, chất lỏng màu nâu vị ngọt đắng sau khi thấm hết liền lưu lại hậu vị nham nhám nơi đầu lưỡi, có lẽ ấy mới chính là cái vị làm nên đặc trưng của cafe.

Cả hai đều thưởng thức trong im lặng, vốn dĩ lúc ở cùng nhau họ không phải là những kẻ hoạt ngôn nhưng phần nào đó việc đã lâu chưa ngồi lại cũng khiến họ có đôi chút bối rối.
Jin biết rằng Yoongi hôm nay đưa anh tới đây là xong, cậu ấy làm rất tốt công việc hoà âm, phối khí, viết lời và sáng tác nhạc nhưng lại dở tệ dưới vai trò một nhà review. Việc cậu ấy sẽ giới thiệu gì đó về chiếc studio là không thể nào. Thật ra sự im lặng cũng tốt nhưng cảm giác lúng túng lại dễ khiến anh rơi vào lo lắng.

(...)

Suốt ngày bị người bạn thân kiêm bạn trai Jung Wooyoung đeo sát nách đấy là một loại khổ hình thực sự, nhưng mà trong cái khổ thường có cái vui, anh bạn idol họ Kang vẫn tận hưởng triệt để sự theo đuổi ấy dù ngoài mặt cứ tỏ ra bài xích.

Jung Wooyoung ngày nắng cũng như ngày mưa luôn nằng nặc đòi hôn má Yeosang, cậu này yêu thích việc thể hiện tình cảm thông qua các tương tác vật lí. Chuyện duy nhất làm Yeosang thấy quan ngại chỉ là tần suất "chim chuột" của họ ở công ty, còn Wooyoung thì ngược lại tỏ ra khá vô tư vì cậu ấy là con trai nhà đài. Ở vị trí mà ai cũng phải nể mặt thì Wooyoung thường không biết nể mặt người khác. Hôm nay cậu lại tích cực vòi Yeosang một cái hôn ngay trong phòng phục trang, chỉ tiếc là sắp toại nguyện rồi thì "kỳ đà" đột nhiên đến.

- Anh ngồi đây phiền hai đứa không?

Bất kể Taehyung đã tạt vào đến cửa, Woo vẫn quyết cắn lấy vành tai bạn mình, làm Yeo đau điếng đến nỗi phải đánh vào bả vai cậu ta để mong dừng lại.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: May 13, 2023 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

Bức thư đêmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ