Chương 74: Hiện tượng sinh lí thôi

270 41 6
                                    

Chúng tôi nhanh chóng lái xe ra khỏi con đường u tối đầy bụi bặm, đằng xa cũng đã dần thấy những ánh đèn vàng leo lét hắt xuống con đường trải nhựa vắng hoe không một bóng người. Đi được đoạn cũng chỉ thấy mấy con chó hoang sủa in ỏi hay những con mèo đang bới rác.

Gió trời đêm lạnh tê tái, tôi rùng mình rúc cổ vào trong áo khoác nhưng dường như vẫn không đủ, tôi ôm eo Nam từ phía sau, dựa hoàn toàn người mình vào lưng cậu ấy.

"Ấm quá đi" tôi thỏa mãn kêu lên.

"Ừm" tôi bỗng nghe tiếng cậu ấy cười khẽ, rất nhỏ, tựa như đã bị cuốn theo gió rồi vậy, nó giống như móng mèo con đang cào vào tim tôi.

Vì đường chẳng có ai nên chúng tôi chạy hết tốc lực, vì thế đến nhà nhanh hơn thời gian dự kiến, chỉ cần ba mươi phút là về rồi

Tôi mở cổng rồi dẫn Nam vào nhà. Nhà chỉ có hai mẹ con thôi nên cũng không quá cầu kì, chỉ như bao căn nhà phổ thông khác.

"Aizz, người dơ hết cả rồi, có đi ngủ tớ cũng không ngủ được với cái cơ thể này" Tôi cởi áo khoác ra và vắt lên ghế.

"Vậy cậu mau đi tắm đi" Nam cũng cởi áo khoác ra vắt lên bên cạnh chiếc áo khoác của tôi.

"Không, người cậu cũng dơ lắm, cậu đi tắm đi, để tớ kiếm bộ đồ nào đó cho cậu mặc" tôi huơ tay.

"Để tớ dẫn cậu đến phòng tắm".

Tiếng vòi sen và tiếng nước chảy rào rào vang lên, Nam đang trong phòng tắm.

Tôi rửa sạch tay lại với xà phòng xong thì liền đi kiếm đồ cho Nam. Nam cao hơn tôi nhưng dáng người cậu ấy hiện tại không to hơn tôi là mấy, chắc chắn có thể mặc vừa đồ của tôi, kiếm cái nào rộng xíu là được.

Nhưng tôi chợt nhận ra....còn quần lót thì sao?

Tôi không có quần lót nào dư cả, giờ thì làm gì còn cửa hàng nào mở mà mua chứ.

Tôi đến trước cửa nhà tắm rồi gõ gõ cửa để ra hiệu. Tiếng nước đã được khóa lại, tiếp đến là giọng của Nam thoát ra "Sao thế?".

"Nam... tớ không có dư quần lót cho cậu..." tôi xấu hổ cất lời.

"....."-Nam. Cậu ấy im lặng một lúc lâu, chắc hẳn giờ đây cũng đang suy nghĩ dữ lắm.

"Không sao tớ.... không mặc cũng được" ngữ điệu của Nam vô cùng bất đắc dĩ, nó cứng ngắc, nghe kĩ thì sẽ thấy nó run run, hình như cậu ấy đang xấu hổ.

"Khổ cậu rồi....".

"Tớ để quần áo ở ngoài này, cậu với tay ra là sẽ thấy ngay thôi".

"Ừm, tớ sắp xong rồi, cậu chờ chút thôi"-Nam.

"Không vội".

Tôi lên giường dăng mùng, tìm thêm gối và chăn. Khi vừa xong thì cửa phòng tắm cũng mở ra, hơi nước nóng ẩm mập mờ bay lửng lờ giữa không trung, Nam mặc quần áo của tôi, và.... cậu ấy không mặc quần lót.

Nghĩ đến đây sao mà mặt tôi nóng ran, tinh đập thình thịch như thể muốn rung chuyển cả trái đấy vậy. Không lẽ giờ cho cậu ấy mượn quần lót trời? như thế hình như còn kì hơn nữa.

[FULL] DUYÊN ÂM (tình trai, BL)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ