Chương 114: Yêu cậu

200 27 3
                                    

Quân trở về nhà báo tin cho Nhật là mình đã về đến nhà, giọng hắn vẫn khản đặc như thế nhưng bên trong lẫn ra một chút sự quan tâm dịu dàng.

"Anh sẽ tìm cách giúp em vá lại mảnh hồn, như thế sẽ không còn khó thở nữa".

Quân im lặng một lúc rồi đáp một tiếng.

"Ngủ ngon, yêu em. Chụt" âm giọng đong đưa ý cười và sự nuông chiều không hề che dấu.

"Yêu anh" Quân hời hợt đáp lại rồi cúp máy, cậu ngã lưng lên giường thở dài sau đó nhắn tin cho Nam.

Mở messenger lên, bên trong đã hiện lên 5+ tin nhắn, một là tin nhắn của Duy, còn lại là tin nhắn của Nam.

Duy: Ê cu, chụp vở bài tập cho tao với.

19:20

Nam: Cậu về chưa?

Nam: Đừng làm đau mình nữa nhé.

20:15

Nam: Tớ nhớ cậu.

21:35

Nam: Về nhớ nhắn tớ nhé.

22:8

Quân nhắn lại cho Nam: Tớ về rồi.

Quân chưa kịp định thần lại thì một cuộc gọi video đã được truyền đến, là Nam gửi lời mời call video với cậu.

Quân hơi ngần ngừ một lúc không muốn bắt máy nhưng cuối cùng vẫn là chấp nhận cuộc gọi.

Khuôn mặt của Nam hiện lên trên màn hình điện thoại, khuôn mặt người ấy không khỏi lo lắng đến tột độ, hàng mày chau đến độ có thể dí chết ruồi.

Quân không bật đèn phòng lên, cậu lo Nam sẽ nhìn thấy bộ dạng nhếch nhác của mình ngay lúc này. 

Nam nhìn vào màn hình điện thoại, ở bên Quân tối om chẳng thấy gì, đường nét khuôn mặt của Quân mờ mờ ảo ảo do ánh sáng từ màn hình chiếu vào mới khiến Nam miễn cưỡng thấy được khuôn mặt cậu.

Quân hỏi "Đang làm gì thế?" 

"Đang nhớ cậu" Nam nói đầy chân thành khiến Quân hơi sượng sùng, sao mà sến sẫm quá.

Nam nói tiếp "Câu trả lời tiêu chuẩn của các bạn trai đấy nhé, sau này tớ hỏi cậu cũng nhớ trả lời y vậy".

Quân:.....

"Cậu đang làm gì thế?" Nam hỏi.

"Phải trả lời bằng câu trả lời tiêu chuẩn sao?" Quân bất lực nói, bên khóe môi cậu còn nhếch lên một nụ cười miễn cưỡng.

"Đúng thế".

Quân thở dài rồi mới nói, thật sự ngại chết đi được "Đang nhớ cậu....."

"Tớ cũng nhớ cậu, bây giờ thật sự rất muốn đến gặp cậu" mặt Nam vùi hết một nữa vào gối, chỉ để lộ đôi mắt đen lay láy nhìn Quân đầy âu yếm yêu thương, chỉ hận không thể xuyên qua lớp màn hình này tiến đến bên cậu ngay tức khắc.

"Đừng đến" Quân nói.

"....., Ừ, cũng trễ rồi, cậu mau nghỉ ngơi đi, đừng nghĩ ngợi nhiều quá, yêu cậu" Nam ghé sát điện thoại lên miệng, âm giọng của Nam được thu và truyền đi rõ mồn một, là sắc điệu yêu thương và xót xa.

[FULL] DUYÊN ÂM (tình trai, BL)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ