Tống Thiến Thiến thấy Thành Hựu không muốn nói về chuyện tối qua thì cũng không nghĩ nhiều, cô thật sự cho rằng cậu chỉ ngủ, sau đó đưa trà sữa mình mua tạ lễ đến trước mặt Thành Hựu.
" Thành Hựu, chiều nay đi ăn chung một bữa đi."
" Chúng ta cùng đi ăn với nhau hai bữa cơm, đừng quên hôm qua cậu còn cho tôi leo cây, nên bồi thường tôi một chút."
Thành Hựu nhếch mép, khuôn mặt hiện lên hương vị xấu xa câu dẫn người khác, Tống Thiến Thiến ngây ra một lúc rồi gật đầu. Ánh mắt của Tống Cẩm Trình vẫn luôn dính trên người Thành Hựu từ khi cậu bước vào lớp, bộ dáng của cậu vẫn giống như bình thường không có gì khác biệt, là một thiếu niên kiệt ngạo bất cần, không ai biết bên dưới thiếu niên kia là quang cảnh như thế nào.
Đêm qua khi hắn đi dấu vết trên người Thành Hựu còn chưa mờ đi, chắc chắn bây giờ vẫn còn, trên vú dâm toàn là dấu cắn và vết véo mà hắn lưu lại, ngang dọc đan xen gợi cảm đến mức nói không nên lời. Đầu lưỡi Tống Cẩm Trình đẩy đẩy răng, nghĩ đến giấc mơ tối qua của mình, ánh mắt hắn tối sầm lại , trong mơ Tống Cẩm Trình không màng Thành Hựu khóc lóc cầu xin, chỉ hung hăng thao vào hoa huyệt dâm đãng dụ dỗ mình, đâm xuyên cậu cắm thủng lớp màng trinh tiết, buộc huyệt dâm ăn dương vật, không ngừng ra vào bên trong Thành Hựu.
Thao cậu đến mức mất đi bộ dáng luôn khinh thường người khác kia, nghẹn ngào nói từ bỏ cuối cùng bị bắn tinh dịch đến lớn bụng.Cảnh trong mơ rất đẹp, thế cho nên hôm nay đi học, Tống Cẩm Trình vẫn luôn thất thần chú ý tình huống hàng phía sau. Khi thấy Tống Thiến Thiến cầm trà sữa đi về hướng Thành Hựu, nói nói cười cười với cậu, tâm trạng vẫn luôn tốt vì Thành Hựu đến trường của hắn tụt dốc không phanh trong nháy mắt, thậm chí còn bực bội. Suýt nữa hắn đã quên, Thành Hựu thích Tống Thiến Thiến, tối hôm qua cậu bị bỏ thuốc cũng vì cô ta.Khi Tống Thiến Thiến trở về, Tống Cẩm Trình lơ đãng hỏi một cậu bọn họ vừa nói chuyện gì. Người mình thích hỏi chuyện, đương nhiên Tống Thiến Thiến sẽ trả lời không do dự còn mời luôn hắn.
" Cẩm Trình cậu có muốn đi cùng không, cũng may hôm qua có cậu hỗ trợ. "
Tống Cẩm Trình nhìn khuôn mặt điềm mỹ của thiếu nữ, không biết cô ta thật sự ngốc hay vẫn đang giả ngốc, rõ ràng Thành Hựu muốn đi ăn cơm riêng với Tống Thiến Thiến nhưng cô ta lại mời Tống Cẩm Trình, nếu đã như vậy hắn từ chối sẽ không tốt. Vốn dĩ Thành Hựu không muốn nói chuyện với Tống Cẩm Trình, còn muốn khi đi ăn cơm nhờ Tống Thiến Thiến trả một trăm tệ cho hắn, nhưng không nghĩ đến là sau khi tan học lại thấy hắn đi bên cạnh cô.
" Đi thôi, Thành Hựu, chúng ta đi ăn cơm. "
" Cậu ta cũng đi ? "
Thành Hựu chỉ vào Tống Cẩm Trình trong đầu bất giác hiện lên tình cảnh tối hôm qua, hắn đè trên người mình thở dốc, hơi thở nóng rực phun lên mặt Thành Hựu bộ dáng độc tình hoàn toàn khác với dáng vẻ ôn hòa dối trá bình thường còn rất soái khí
Mẹ nó!
Cậu lại suy nghĩ cái gì vậy.
" Đúng rồi, nếu như tối hôm qua Cẩm Trình không đến, chúng tớ cũng không biết nên đưa cậu ra ngoài như thế nào. "
" Phải không. "
Thành Hựu ngoài cười nhưng trong không cười, hoàn toàn không nhìn ra ý cảm ơn trong lời nói.
Tống Thiến Thiến còn tưởng rằng Thành Hựu có thái độ không tốt với Tống Cẩm Trình vì mình, nhưng cô không hề biết rằng tối hôm qua hai người này còn ôm nhau hôn môi cuồng nhiệt