Ego phải nói là đã được Isagi tặng cho một vé hốt hoảng trong tích tắc. Hỏi xem kẻ nào thấy người mình thương được thằng khác bồng bế trong tình trạng ốm đau mà bình tĩnh nổi không?
Đối với một kẻ bất cần đời, lấy việc tạo ra số 1 thế giới để đánh bại địch thủ đầu tiên và kiêm luôn tình địch nặng kí nhất làm trọng đại thì vẫn không tránh khỏi việc yếu lòng khi thấy tình yêu đời mình đau ốm.
May là gã vẫn giữ được cái đầu đủ lạnh để gọi bác sĩ. Đã vậy, sau khi gọi bác sĩ thì Ego còn phải gọi điện thông báo với người giám hộ của em.
Ông bà Isagi đã rất lo lắng, gã còn nghe thấy tiếng khóc của bà Iyo cùng tiếng thở dài của ông Issei. Ego có nói vài lời để xoa dịu nỗi lòng lo lắng của hai vị phụ huynh, cũng đã hứa sẽ chăm sóc em cẩn thận thì họ mới an tâm vài phần.
Trái ngược với hai vị phụ huynh thì cái lũ vô tri ồn ào (do Ego đặt biệt danh) nào đó đã làm ầm làm ĩ lên, đòi bay tới Blue Lock để đá vào bộ nhá của gã và rước Isagi đi.
Và đối với cái đám này Ego trực tiếp ngắt máy. Vì có lòng người nên gã mới gọi qua thông báo thôi chứ ai rảnh mà giữ máy để nghe bọn họ nói nhảm.
Sau khi đã thông báo đầy đủ với người giám hộ (phụ huynh và đội bóng) thì gã quay trở lại chỗ của Isagi. Vừa bước vào cửa đã thấy Kunigami đang lau mồ hôi và thay khăm chườm cho em.
"cậu còn ở đây à?"
"chị Anri kêu tôi ở lại chăm sóc cho Isagi."
Gã nghe hắn nói vậy thì ồ lên một tiếng, xong liền phẩy tay chỉ ra phía cửa.
"nếu vậy thì cậu có thể rời đi rồi, tôi sẽ coi chừng Isagi trong khi chờ Anri quay về."
Dừng lại đôi chút, gã đẩy gọng kính nhìn Kunigami với đôi mắt sắc xảo.
"chắc cậu không định bỏ đi ước mơ tiền đạo chỉ vì chăm bệnh cho đối thủ đâu nhỉ."
Kunigami phân vân trước lời nói của Ego. Hắn muốn ở lại để chăm sóc Isagi sợ cậu sẽ xảy ra chuyện gì đó mà quên luôn việc cậu sẽ trở thành đối thủ một mất một còn với mình. Ngẫm nghĩ một hồi, hắn quyết định cúi đầu chào Ego rồi rời đi.
Nhìn bóng lưng thiếu niên khuất sau cánh cửa, lại suy nghĩ tới vẻ lưỡng lự khi nãy của hắn thì Ego liền hiểu, bản thân thậm chí lại có thêm kẻ thù.
"haizz, nhóc đúng là trăng hoa."
Thở dài một hơi nhìn em đang hít thở nặng nhọc trên giường, tên nhóc trăng hoa này đúng là vừa khiến người ta ghét lại vừa khiến người ta yêu mà.
__________________Hai giờ đã trôi qua, Isagi có vẻ đã đỡ hơn đôi chút khi mà em có vẻ đã dễ dàng hít thở hơn.
"....E..Ego....?"
Isagi mở hé mắt gọi, nhanh chóng lại cảm nhận được sự mất lạnh trên trán chuyền tới. Tầm mắt cũng được một bàn tay mát lạnh che lấy, giọng Ego vang lên.
"ngủ đi, người ốm thì nên ít nói và ngủ nhiều vào."
"..ưm...."
Isagi khi ốm rất ngoan ngoãn nghe lời mà nhắm mắt lại thiếp đi theo lời của Ego.

BẠN ĐANG ĐỌC
[Allisagi] Egoist.
FanfictionUpdated : 16/04/2023 Tình Trạng : đang tiến hành. ______________________ Isagi sinh ra và lớn lên ở Đức, là một trong số những thành viên đá chính thuộc đội trẻ của Bastard Munchen. Sau một lần cãi vã với Kaiser Michael - thần đồng của World 11 ki...