KÉO CÂU

26 3 0
                                    

Đỗ Vân Lạc ấn huyệt tình minh ( huyệt ngay đầu hốc mắt gần mũi), từ lúc khóc ở chỗ Chân thị, mắt tới giờ vẫn còn chua xót khó chịu, nàng liền nhắm mắt nghỉ ngơi.

Trong đầu hiện lên một khuôn mặt thiếu nữ.

Làn da không tính là trắng nõn, mặt trứng ngỗng, lông mày liễu cong cong, môi anh đào nhỏ nhắn, thích mặc hồng y, giơ tay nhấc chân tự có ngạo khí của quý nữ, dù dừng lại ở đâu, liền làm cho người xung quanh không dời được mắt.

Đó chính là An Nhiễm huyện chủ.

Nàng ấy vốn kiêu căng, lại có gia thế tốt.

Ngoại trừ mấy quý nữ có phong hào giống nhau, xuất thân không hề thua kém Cảnh Quốc Công phủ, ai cũng không dám tranh phong trực tiếp với An Nhiễm huyện chủ.

Đồng dạng là tính tình kiêu căng, nhưng Đỗ Vân Lạc so với An Nhiễm huyện chủ, quả thực là núi cao còn có núi cao hơn.

Đỗ Vân Lạc được trưởng bối trong nhà che chở, An Nhiễm huyện chủ cũng là viên ngọc quý của Lão phu gia, nhìn thế nào cũng hài lòng, Tiểu Công gia nhìn không vừa mắt muốn khiển trách An Nhiễm huyện chủ vài câu, đều bị Lão phu gia mắng hắn một trận.

Nữ nhân như vậy, Đỗ Vân Lạc sẽ không lỗ mãng tự tìm phiền phức.

Đỗ Vân Lạc không ngốc, Đỗ Vân Anh lại càng khôn khéo, mấy tỷ muội Đỗ gia, chỉ có Đỗ Vân Nặc lui tới giao lưu với An Nhiễm huyện chủ.

Mà tâm tư của An Nhiễm huyện chủ đối với Mục Liên Tiêu, đối với các cô nương quen biết của nàng, cũng không phải là bí mật gì.

Kiếp trước, khi về già, Đỗ Vân Lạc nghĩ tới, nếu Nhị thái thái Luyện thị của Định Nguyên Hầu phủ muốn tìm một cô nương kiêu căng,

Vì sao không dứt khoát chọn An Nhiễm huyện chủ?

Lấy tính tình huyện chủ An Nhiễm, bên cạnh Mục Liên Tiêu càng thêm không có thanh tĩnh.

Nhưng nghĩ lại, cũng dễ hiểu.

An Nhiễm huyện chủ ầm ĩ, cũng sẽ không chỉ nháo trưởng phòng, toàn bộ Định Nguyên Hầu phủ chỉ sợ là gà chó bất an, hết lần này tới lần khác gia thế của nàng bày ra ở đó, Luyện thị chỉ có thể sốt ruột, đợi đến khi nhị phòng thành công, sợ rằng Luyện thị cũng không nắm bắt được An Nhiễm huyện chủ.

Đỗ Vân Lạc sẽ bởi vì nản lòng thoái chí mà để Luyện thị đùa bỡn, An Nhiễm huyện chủ lại không như thế.

Huống hồ, hiện giờ bên ngoài đều đồn đãi, Tiểu Công gia nằm liệt giường nhiều năm, sợ là không chịu nổi bao lâu, đến lúc đó, rất có thể là Liêu di nương quản lí chính, dù sao, Lão phu gia là đem An Nhiễm huyện chủ cùng ca ca nàng nâng tronh lòng bàn tay. Vị Liêu di nương này một khi quản lí chính, An Nhiễm huyện chủ từ thứ nữ trở thành đích nữ trưởng phòng. Xương cốt khó gặm như thế, răng Luyện thị là ăn không tiêu.

Bất quá, cũng chỉ có Đỗ Vân Lạc biết, mấy năm sau, Liêu di nương vẫn là Liêu di nương như trước, Lão phu gia dù sủng An Nhiễm huyện chủ, nhi tử trưởng phòng vẫn chọn quý nữ danh môn như trước.

[EDIT-HOÀN] TRỌNG SINH TRỞ LẠI, KHÔNG ĐỂ CHÀNG RỜI XA - Q1Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ