Hoàng Thái Hậu trở về Từ Ninh cung.
Nam Nghiên huyện chủ lại say xe, cả người đứng không vững, được một cái kiệu nhỏ khiêng về tẩm cung.
Đỗ Vân Lạc chỉ ở trên xe nửa tỉnh nửa mê ngủ một lát, giờ phút này cũng có chút choáng váng đầu óc, muốn sớm trở về Đỗ phủ, vừa mới đi được hai bước đã bị người gọi lại.
Nàng xoay người nhìn, là phu nhân Trấn Quốc Công.
Trấn Quốc Công phu nhân tuổi chỉ nhỏ hơn Thái Hậu một hai năm, chuyến đi này qua lại, cũng tổn hại của bà không ít tinh lực.
Tóc bà hoa râm, trên mặt không ít nếp nhăn, thanh âm cũng không tinh thần giống trước khi xuất phát hôm qua.
Đỗ Vân Lạc tiến lên hành lễ.
Phu nhân Trấn Quốc Công tự tay đỡ lấy nàng, thuận thế cầm tay Đỗ Vân Lạc, nói: "Nha đầu ngươi, hôm qua ta vẫn là lần đầu nhìn thấy, cũng là có nhãn duyên, nhìn liền vui mừng, chỉ là tới đi lui vội vàng, cũng không nói gì, hôm nay xuất cung liền cùng nhau đi thôi."
Phu nhân Trấn Quốc Công tỏ vẻ thân thiết như thế, Đỗ Vân Lạc tất nhiên không thể từ chối, liền cười đáp.
Lão nhân đi đường, chân không bằng người trẻ tuổi, Trấn Quốc Công phu nhân đi không nhanh, lại thỉnh thoảng dừng lại nghỉ chân.
Đỗ Vân Lạc ở một bên đi cùng, Phu nhân Trấn Quốc Công hỏi cái gì, nàng liền trả lời cái gì, không mất quy củ, không xa cách, cũng không thân hậu.
"Làm khó cho một tiểu cô nương nhà ngươi đi cùng lão bà tử." Phu nhân Trấn Quốc Công cười nói, "Tuổi tác cũng không dùng được, ta còn cùng Hoàng Thái Hậu ở trong vườn này thả chim, đánh trận tuyết, hiện tại là hai Lão Thái Bà, ai cũng đừng nghĩ hơn ai. Lão nhân gia nàng muốn ta ngồi kiệu ra vào, ta lại không nhanh, chậm rì rì đi, vội vàng chết nàng "
Đỗ Vân Lạc không nhịn được cười.
Nàng đối với tốc độ đi lại của lão nhân cũng không có gì không thích ứng, cũng sẽ không cảm thấy phiền muộn, thật tính ra, không đến một năm trước, nàng đi bộ so với Trấn Quốc Công phu nhân còn chậm hơn.
Người già thường hay bị như vậy.
Phu nhân Trấn Quốc Công đỡ Đỗ Vân Lạc xuyên qua hoa viên, nói: "Ta nhớ rõ ngươi là hứa hôn cho Định Nguyên Hầu Phủ chứ?"
Đỗ Vân Lạc gật đầu.
"Định xong liền hảo hảo sống, phu thê hòa thuận, Hoàng Thái Hậu cùng Thánh thượng cũng cao hứng." Phu nhân Trấn Quốc công dừng một chút, cười nói, "Hoàng Thái Hậu nói đúng, Định Nguyên Hầu Phủ thật sự sẽ chọn người, chọn một người từ trên xuống dưới đều hài lòng, cũng là Đỗ gia biết nuôi cô nương, nuôi đến lấy lòng như thế."
Đỗ Vân Lạc khiêm tốn vài câu.
"Ngươi là con gái út trong nhà đúng không? Các tỷ tỷ đều nói hôn chưa? " Phu nhân Trấn Quốc Công lại hỏi.
Đỗ Vân Lạc há miệng, vừa muốn nói còn có một tỷ tỷ chưa đính hôn, đột nhiên nhớ tới bên cạnh là phu nhân Trấn Quốc Công, nàng lập tức nuốt lời xuống.
BẠN ĐANG ĐỌC
[EDIT-HOÀN] TRỌNG SINH TRỞ LẠI, KHÔNG ĐỂ CHÀNG RỜI XA - Q1
FantastikTác giả: Cửu Thạch Lộ Tốc độ truyện: Hoàn Thành (735 C + PN) Tốc độ Edit: cũng được kha khá Văn Án (Tác giả): Đỗ gia có một người nữ nhi đã xuất giá. Nhận được lệnh của Hoàng Thượng xuất trận, lúc trở về, phu quân nàng đã tử trận và trở về được bọc...