ĐIỂM

10 2 0
                                    


Vừa nghe lời này, Đỗ Vân Địch vội vàng lắc đầu: "Nàng a, hôm nay nàng là lần đầu tiên tiến vào, nếu biết nàng sẽ trực tiếp đi vào trong phòng, nhi tử như thế nào cũng sẽ ngăn cản nàng. "

Chân thị tỉ mỉ quan sát thần sắc Đỗ Vân Địch, thấy hắn có chút xấu hổ, có chút bối rối, cũng không giống nói dối.

May mà là lần đầu tiên tiến vào, nếu năm lần bảy lượt như thế, thanh danh Đỗ Vân Địch cũng không tốt.

Chỉ là, Chân thị nghe khẩu khí Đỗ Vân Địch dường như là có chút kiêng kị với Thi Liên Nhi. Trước đó Tứ Thủy và Thường An rõ ràng đã nói qua, gia mình là một người chính trực, căn bản không suy nghĩ về hành vi của Thi Liên Nhi theo hướng đó.

Chân thị trầm mặt xuống, thấp giọng nói: "Ngăn cản nàng ta? Nàng ấy là một cô gái, làm thế nào để ngươi ngăn chặn nàng ấy? Lôi kéo càng kỳ cục."

"Đây không phải..." Đỗ Vân Địch đỏ mặt, tránh được ánh mắt Chân thị, "Đây không phải là để cho anh trai nàng ấy mang nàng ấy về sao? "

Đỗ Vân Lạc ngồi ở một bên, nửa câu cũng không nói.

Chỉ nhìn phản ứng của Đỗ Vân Địch, nàng mơ hồ cảm thấy không thích hợp, liền không để ý Chân thị nhíu mày, nói: "Ca ca chẳng lẽ là vừa ý Thi cô nương kia? "

"Ngươi đừng nói bậy!" Thanh âm Đỗ Vân Địch lập tức nâng cao, lời còn chưa dứt, bản thân cũng biết không ổn, hạ thấp thanh âm, "Ta còn cần thể diện. "

Đỗ Vân Lạc chớp chớp mắt, bật cười.

Trong tình huống bình thường này, không phải là nên nói "Đừng làm hỏng thanh danh của cô nương gia" linh tinh sao?

Đỗ Vân Địch lại trực tiếp nói thể diện của hắn.

Có thể thấy được, Đỗ Vân Địch đối với Thi Liên Nhi kia là không thích, thậm chí là trốn tránh.

Hắn hiện tại khác thường, hoàn toàn là bởi vì chuyện hắn chạy trốn một cô nương theo đuổi để mẫu thân cùng muội muội biết, hắn không được tự nhiên.

Đỗ Vân Lạc càng nghĩ càng cười, bị Chân thị hung hăng băm hai con dao trên ánh mắt, vẫn không nín thở được, ôm bụng trốn ở bên trong cười.

Đỗ Vân Địch nghe thấy tiếng cười của em gái, đôi môi mỏng mím chặt, nghiêng đầu không lên tiếng.

Chân thị là người thông suốt, làm sao có thể nhìn không rõ, lần trước cân nhắc không nói, là lo lắng chuyện này vốn không có, bị bà nói thẳng ra, ngược lại làm cho Đỗ Vân Địch để tâm sẽ phản tác dụng, mà bây giờ Đỗ Vân Địch đã nhìn thấu, bà cũng không cần lo lắng những thứ đó.

Vỗ tay con trai mình. Chân thị nghiêm túc trầm giọng nói: "Thái độ của Thi cô nương kia đối với ngươi, ngươi tự mình xách rõ ràng, mẫu thân cũng yên tâm. Ngươi là con trai duy nhất của cha mẹ, Liên Phúc Uyển lại có hy vọng rất cao đối với ngươi. Ngươi nhất định phải giữ mình trong sạch, chớ chọc chút tin đồn không tốt làm cho lão thái gia, lão thái thái thương tâm.

Ta đã nghĩ, nếu Thi cô nương kia là người hiểu chuyện, chỉ là quên chú ý chi tiết nam nữ hữu lễ như vậy, điểm hai câu cũng sẽ biết, nhưng vừa rồi xem ra, nàng ấy vốn là có ý định như vậy.

[EDIT-HOÀN] TRỌNG SINH TRỞ LẠI, KHÔNG ĐỂ CHÀNG RỜI XA - Q1Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ