102. Kết thúc chính truyện

827 57 4
                                    

Ngày tuyên án, Lý Đông Hách đến nghĩa trang.

Cậu mua một bó hoa, nhiều năm như vậy, đây là lần duy nhất cậu đến thăm Triệu Thanh Đồng nhưng không phải vào ngày giỗ hoặc tiết Thanh Minh.

"Chỉ ghé qua một chút thôi". Cậu nhìn người ngồi trên ghế lái. "Anh mặc trang trọng như vậy làm gì..."

Lý Mẫn Hanh mặt đồ âu, đi giày da, toàn thân đều là hàng thiết kế vừa được đưa tới.

Anh cười. "Gặp phụ huynh mà, có thể không trang trọng ư?"

"Gặp cái búa". Lý Đông Hách cũng cười. "Rõ ràng chính anh muốn theo"

"Anh đã gọi em là chồng, em còn không bằng lòng đưa anh đến gặp phụ huynh, có phải hơi quá đáng không nhỉ?". Lý Mẫn Hanh "hừ" một tiếng.

Lý Đông Hách đáp: "Trên Weibo có mấy nghìn người là vợ em đấy, bà ấy nhìn được chắc?"

Đúng lúc đèn đỏ, Lý Mẫn Hanh lập tức tháo dây an toàn, ló người sang cắn lên môi cậu.

"Bé khóa dưới hư hỏng thật". Anh nói: "Đợi hôm nào em ngủ, anh sẽ trộm Weibo của em"

Lý Đông Hách cắn lại anh. "Anh dạy em lái xe cẩn thận, bây giờ anh đang làm gì? Tốt nhất cho cảnh sát giao thông chụp được, trừ anh ba điểm, sáu điểm"

Đến nghĩa trang, họ trông thấy nhân viên quản lí đang chắp tay sau lưng, đứng ngoài cửa, nghiêm mặt nhìn vào bên trong.

Lý Đông Hách liếc theo tầm mắt của ông, cơ thể tức khắc cứng đờ.

Trước mộ của Triệu Thanh Đồng kín mít người, không còn kẽ hở, từ góc độ này của cậu căn bản không thể quan sát rõ ràng.

Phản ứng đầu tiên của Lý Đông Hách là cánh truyền thông lại đến quấy rối.

Cậu không để ý lời chào của quản lí, bước chân gấp gáp, lạnh mặt đi lên trên.

Đến gần, cậu mới phát hiện những người kia không khiêng máy quay trên tay, cũng không có bút ghi âm.

Lý Mẫn Hanh vội vã theo sau, anh nhíu mày vọt lên trước mặt Lý Đông Hách, chặn lại một người nào đó. "Xin hỏi mọi người đang làm gì?"

Viền mắt của người bị chặn đỏ bừng, đáp: "Cậu là ai?"

"Tôi đến cúng bái". Lý Mẫn Hanh nói: "Mọi người ảnh hưởng đến tôi"

"À, xin lỗi". Người phụ nữ kia đã có tuổi, bà trả lời: "Chúng tôi tới viếng Triệu Thanh Đồng"

Lý Đông Hách đứng sau lưng Lý Mẫn Hanh, khẽ hỏi: "Mấy người là ai? Vì sao lại muốn viếng bà ấy?"

"... Trước kia chúng tôi đều ở trong câu lạc bộ hâm mộ Triệu Thanh Đồng". Người phụ nữ trung niên khịt mũi. "Hôm nay là ngày vụ án của cô ấy kết thúc, chúng tôi có lòng đến thăm..."

Lý Đông Hách hỏi: "Vì sao trước kia không đến?"

Người phụ nữ ngẩn ngơ vì câu hỏi này, bà không rõ đối phương biết trước kia họ chưa từng tới bằng cách nào, nhưng vẫn buột miệng đáp: "Bởi vì ngày xưa có rất nhiều tin đồn về cô ấy, chúng tôi không thể xác nhận đó có phải sự thật hay không..."

MARKHYUCK | Kẻ Thù Không Đội Trời Chung Cuối Cùng Cũng Phá SảnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ