Nhữ Dương phủ tiếp giáp với Phượng Dương phủ, rất gần An Khánh, Huy Châu và các nơi khác bị Thiên Giáo chiếm cứ, huống hồ rất nhiều châu phủ phía Đông Nam đã thất thủ, bách tính sợ hãi chiến tranh, có nhà khá giả sớm nghe tiếng gió, đã thu dọn hành lý chạy nạn về hướng Bắc. Lưu lại trong thành, hoặc là cảm thấy thiên hạ hưng vong đều không quan trọng, hoặc là cảm thấy Thiên Giáo tốt hơn so với triều đình, hoặc có lẽ là mẹ góa con côi không có sức lực chạy trốn...
Vì thế, lúc mọi người vào thành, ngay cả người cũng vắng.
Giơ bó đuốc xách theo đèn lồng đi trên đường, trong thành khắp nơi hỗn loạn, cổng ngoài đóng chặt.
Hiển nhiên Vạn Hưu Tử không để những thứ này vào mắt.
Phân đà Nhữ Ninh phủ chính là một miếu hòa thượng bị chiếm cứ năm xưa, sau khi đuổi hết hòa thượng trong miếu đi thì tiến hành tu kiến, đẩy đổ tượng Phật đổi thành Tam Thanh*, vứt bỏ Kinh Phật đổi thành Đạo Tạng**, còn vận chuyển từng khối từng khối nguyên liệu đá lớn, xây dựng lên một Thiên đài rất cao bên trong, chuyên dùng cho nghị sự tụ hội, công khai thưởng phạt trong giáo.
*Nguyên văn là 三清: Là ba vị thần tiên tối cao trong Đạo giáo tại Trung Quốc. Gồm Ngọc Thanh Nguyên Thủy Thiên Tôn, Thượng Thanh Linh Bảo Thiên Tôn, Thái Thanh Đạo Đức Thiên Tôn, cũng chính là Thái Thượng Lão Quân, giáng thân Lão tử là Tổ Đạo Giáo.
**Nguyên văn là 道藏: Kho kinh sách của Đạo Giáo.
Mọi người mới đến cửa phân đà, đà chủ Lỗ Thái đã dẫn theo giáo chúng ở bên ngoài nghênh đón.
Người này mặt đen cơ thể cường tráng, mắt to mũi diều hâu, miệng rộng khuôn hàm lớn, ăn mặc như binh sĩ, hai tay cổ tay và chân đều bó chặt lên, nắm tay lớn như bao cát, loại sức lực mạnh mẽ giống như một cú đấm có thể đập chết một con trâu.
Tuy nhiên, thực tế không phải loại tứ chi phát triển đầu óc ngu si.
Chỉ là lúc đôi mắt kia lướt qua người ta mang theo chút bản chất âm u hung hiểm, nhất là lúc nhìn Tạ Nguy đằng sau và Khương Tuyết Ninh bên cạnh, ánh mắt dừng lại một chút, sau khi hành lễ với Vạn Hưu Tử, mới hỏi: "Nghe nói lần này Độ Quân tiên sinh giáo ta nổi danh ngang với Công Nghi tiên sinh cũng đến, thuộc hạ ở trong giáo đã lâu, nhưng xưa nay chỉ nghe đại danh, chưa từng nhìn thấy. Không biết Giáo thủ có thể chỉ điểm cho thuộc hạ một hai được không?"
Vạn Hưu Tử nhìn thoáng qua phía sau, tùy ý chỉ: "Chính là đây."
Lỗ Thái theo hướng ông ta chỉ, lần nữa nhìn về Tạ Nguy.
Ngay lập tức, trong ánh mắt hắn chợt hiện rõ một phần sát ý, động tác nhanh đến mức ngay cả đạo đồng bên cạnh Vạn Hưu Tử cũng không kịp phản ứng, thẳng tay rút đao ở thắt lưng của một giáo chúng bên cạnh, lưỡi đao lạnh băng lập tức đặt trên cổ Tạ Nguy!
Khương Tuyết Ninh đứng ngay sau lưng Tạ Nguy, kinh hãi suýt nữa kêu thành tiếng.
Tất cả mọi người đều giật mình: "Lỗ đà chủ, làm gì vậy?"
Vạn Hưu Tử lại chỉ nhìn mà không lên tiếng.
Tạ Nguy từng nghĩ đối phương sẽ công kích mình, nhưng không ngờ ngay cả một câu đối phương cũng không muốn tiêu tốn, đáy lòng khẽ rét lạnh: Xem ra Vạn Hưu Tử sốt ruột hơn hắn nghĩ, chỉ là không biết lúc nào đám người Yến Lâm mới đến được.
BẠN ĐANG ĐỌC
KHÔN NINH CHƯƠNG 201- HẾT ( EDIT)
RomanceKHÔN NINH TÁC GIÁ: THÌ kÍNH Văn án: Hậu cung của hoàng đế, là hậu cung của ta. Triều đình của hoàng đế, là trường săn của ta. Kiếp trước, Khương Tuyết Ninh là Mary Sue tiêu chuẩn, vì bảo tọa hoàng hậu, khắp nơi thông đồng, khuấy đảo trời đất. Lúc cù...