27.Triệu chứng

774 68 11
                                    

Trong vòng ba ngày, Ngô Cẩn Ngôn đã tự mình dọn hết tất cả đồ đạc của bản thân, cô đặt chúng vào trong những thùng đồ chờ nhân viên bên công ty vận chuyển đến đưa sang căn hộ mới. Ngô Cẩn Ngôn không quay lại căn hộ cũ lúc còn là hàng xóm với Tiểu Khắc và Hoàng Đệ, nơi đó có quá nhiều chuyện buồn. Lần này cô quyết định dọn đến một địa điểm hoàn toàn mới, cách vị trí nhà của Tần Lam đến hơn 30km.

" Đã có giấy báo nhập học rồi sao? " Tần Lam sáng sớm đã nhận được thông báo email, nàng cứ nghĩ là của mình, nhưng không ngờ lại là thông báo trúng tuyển hệ thạc sĩ của Cẩn Ngôn.

Xem ra việc dọn đi không phải là chuyện bộc phát, mà đã chuẩn bị từ trước đó, nên hôm nay mới nhận được thông báo trúng tuyển này. Tần Lam hiện tại cũng chỉ biết cười trừ thôi, nàng còn có thể làm gì được nữa.

" Em thấy ngạc nhiên về việc chị không hề hỏi em dọn đi đâu? " Tần Lam có vẻ đón nhận chuyện này rất dễ dàng, Cẩn Ngôn đúng thật là cảm thấy khá thắc mắc.

" Em dọn đi chủ yếu muốn có sự riêng tư, chị còn đi tra hỏi làm gì? " Có lẽ Cẩn Ngôn sẽ dọn đến gần trường em ấy học, nhưng địa điểm chính xác là ở đâu? Nàng cũng không muốn hỏi, dù sao một khi đã dọn đi, vốn cách một căn nhà thôi cũng là chia cắt rồi.

Trong ngày hôm đó, Cẩn Ngôn cuối cùng cũng đã chuyển hết đồ đạc sang căn hộ mới. Cô có nói với Tần Lam, khi nào cô tổ chức tiệc tân gia căn hộ mới, sẽ mời nàng đến dự. Cũng xem như một hình thức gián tiếp cho nàng biết nơi ở của mình, nàng đối với lời đề nghị này cũng không từ chối.

Ngày đầu tiên Cẩn Ngôn rời khỏi, Tần Lam cũng không có quay về nhà. Nàng làm việc tại công ty đến tận khuya, mệt mỏi gục ngay xuống bàn làm việc ngủ đi lúc nào cũng không biết. Mãi cho đến khi có người vào gọi nàng thức dậy, Tần Lam mới biết mình đã ngủ trong tư thế này đến tận sáng hôm sau.

" Cô Tần, cô không sao chứ? " Nhân viên lao công vừa rồi đã gọi nàng thức giấc, nhưng Tần Lam vừa đứng lên đã té ngã, khiến cho cô ấy ném luôn cả dụng cụ lau sàn, khẩn trương đỡ nàng ngồi dậy.

" Không có gì, có lẽ do tôi đã ngủ như vậy cả đêm, nhất thời máu huyết lưu thông không kịp nên mới té ngã thôi " Vừa rồi đột nhiên không giữ được đôi chân, do đó mới dẫn đến chuyện chống đỡ không nổi.

Nhận thấy sau đó không lâu Tần Lam có thể đứng lên được, nhân viên lao công cũng xin phép đi làm chuyện của mình. Những ngày sau đó cũng lặp lại hành động tương tự, Tần Lam đều sinh hoạt tại công ty không có về nhà, phòng nghỉ của nàng tại công ty càng lúc càng đem đến nhiều đồ hơn, có lẽ căn nhà hiện tại của Tần Lam chỉ hiện diện cho có, nàng không có ý định về đó ngủ.

" Suốt ngày em ở công ty, làm việc, ăn uống, ngủ nghỉ đều ở đây. Tôi sợ một thời gian nữa, em phải đi gặp bác sĩ tâm lý sớm thôi " Mã Quốc Hào đã từ Bắc Kinh về ngày hôm qua, cứ tưởng Tần Lam chỉ ở lại công ty một ngày do làm việc đến khuya, hỏi ra mới biết nàng đã ở lại đây nửa tháng rồi.

" Anh không dự định đem chuyện này nói lại với ông ngoại của tôi chứ? " Mã Quốc Hào không về đến công ty thì thôi, vừa về đã theo sát hoạt động của nàng.

[ Ngôn Lam ] Lên Nhầm Kiệu HoaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ