Câu chuyện nhỏ #12

636 48 2
                                    

Pháp Kiều loay hoay lùi về phía sau sân khấu để nhường chỗ cho các anh chị em khác lên chụp hình lưu niệm. Hôm nay trang phục của em có chút bất tiện nên em đi đường luôn phải nhìn trước ngó sau, chủ ý là để không ngã vào người ai.

Đang chật vật tìm cách xuống thì dòng người xô lên sân khấu lại chen chúc đẩy em suýt ngã. Cứ nghĩ đêm nay coi như xui xẻo vì ngã ngay ngày quan trọng như thế này, em đã chuẩn bị tinh thần nhận một cú đập người xuống đất.

Không ngờ xi măng nền gạch thì mãi chẳng thấy đâu, tiếp xúc với da thịt em lại là một lớp mềm mại khác, em cũng vừa vặn nằm gọn trong vòng tay ai kia.

Khuyên tai đính đá vừa dài vừa nặng gõ vào dây kéo áo khoác tạo ra âm thanh lách cách lạ kỳ, bên tai em cũng rung động những lời thầm thì nhỏ bé.

- Bé ngoan không cẩn thận nữa rồi.

Là Tuấn Duy.

- A-Anh ... Anh Nus ..
- Ừ.

Tuấn Duy nở nụ cười lộ đôi đồng điếu thương hiệu, khiến tim em vốn đã đập nhanh giờ còn tăng thêm gia tốc.

Nhận thấy tình cảnh anh ôm gọn em trong người như vậy có hơi ái muội, Pháp Kiều vội vàng tìm cách đẩy anh ra, còn liếc xuôi liếc dọc để xem có ai thấy không.

Nhưng ai kia dường như không đồng tình, ngược lại còn bạo tay hơn, ôm chặt em hơn, tựa như ẩn sĩ mà một hai bước đã mang em đến góc khuất sau sân khấu.

---

Tuấn Duy nhìn thấy em đêm nay đã không thể giữ nổi bình tĩnh từ giây phút đầu tiên. Vốn định sẽ kiếm một dịp thích hợp mà bày tỏ, nhưng đợi được từ "thích hợp" thì đến bao giờ ? Chi bằng nhanh tay lẹ mắt còn hơn để lọ mật cho ong bướm đến tìm.

Nghĩ được làm được, ánh mắt anh từ lúc trao giải quán quân đến khi chụp hình lưu niệm đều không rời khỏi em dù chỉ một giây. Mắt thấy em sắp ngã liền nhanh chân chạy đến đỡ, cũng "vô ý" đỡ hẳn người anh thầm thương vào lòng mình, cũng không hề cố ý mà mang người ta đến nơi chẳng mấy ai lui qua, còn "vô tình" mà ép người ta vào tường.

Pháp Kiều đỏ mặt, cụp mắt không dám nhìn anh. Vì em sợ chút tình cảm vụng trộm này sẽ lộ qua ánh mắt, anh chỉ cần nhìn sẽ biết em có tình ý, cũng đồng nghĩa tình bạn, tình anh em đáng quý này sẽ một giây mà tan biến ngay.

Tuấn Duy thấy ai kia cứ ngượng ngùng không nói, cũng không dám nhìn mình, một chút ghen tuông cùng giận dỗi vô cớ nổi lên trong thâm tâm, anh nâng cằm em lên mà hỏi với chất giọng trầm khàn vì tập cypher trong vài ngày qua.

- Kiều ơi.

Tông giọng từ tính cùng chút khàn đặc của nam giới khiến Pháp Kiều suýt nữa đã không không chế được mà ngã ngồi trên đất. May, hoặc không may cho em chút nào, ai kia thấy em suýt ngã thì vội choàng tay qua vòng eo em mà siết chặt, ép sát vào người mình. Bây giờ em không muốn nhìn cũng buộc phải nhìn.

Ánh mắt chạm ánh mắt.

Không khí ngưng đọng.

Sự ồn ào ngoài kia bị giảm âm lượng.

[Ogenus x Pháp Kiều] Tản mạnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ