Chương 40

442 20 1
                                    


Editor: Jjxxoo

Beta: JA

Hàn Dương hung hãn túm Hứa Minh Hạo lên, đẩy hắn lên cửa sổ, liều mình giữ chặt lấy hắn.

Trong mắt Hàn Dương hiện lên nét tàn ác hiếm thấy, cực kỳ đáng sợ. Hàn Dương đấm một đấm lên cửa kính, kính vỡ vụn rơi đầy đất.

Hứa Minh Hạo vì bị Hàn Dương túm chặt nên mặt hắn vô tình bị một miếng kính rạch qua, tạo thành một vết cắt đầy máu

Tay Hàn Dương đầy máu.

"A ——" xung quanh có người la hét, mọi người dồn dập tản ra, có người chạy đến phòng giáo viên gọi thầy cô.

Hàn Dương nắm chặt cổ áo của Hứa Minh Hạo, nghiến chặt răng, kìm nén cơn giận. Anh giữ chặt không buông, đôi mắt đỏ lên nhìn chằm chằm Hứa Minh Hạo tay chân đã mềm nhũn, ngay cả cơn đau trên tay cũng không thể khiến Hàn Dương tỉnh táo lại.

Anh căm ghét bản thân, ghét bản thân mình chết đi được.

Anh cũng nghe thấy mình nói với giọng điệu cực kỳ khó nghe: "Ai cho mày đụng vào Cố Noãn?"

Hàn Dương giơ nắm đấm của mình lên lần nữa.

Còn chưa đấm xuống, Cố Noãn đã lấy lại tinh thần xông lên ôm lấy anh, sợ hãi kêu lên: "Anh ơi đừng mà!"

Hàn Dương thở hổn hển, nghe thấy Cố Noãn kêu nên đã tỉnh táo lại một chút. Tay anh đang run rẩy, nhưng không phải vì đau.

Bên tai là tiếng Cố Noãn khóc cầu xin anh: "Anh, đừng đánh nữa. Anh sẽ đánh chết anh ta mất, sẽ phải vào tù đó... Anh, anh ơi, anh mau buông tay đi mà!"

Hàn Dương bỗng nhiên phản ứng lại, hoàn toàn buông lỏng tay ra.

May mà ở đây có camera, dù không nghe rõ được Hứa Minh Hạo nói gì với Hàn Dương, nhưng qua video có thể thấy được, Hứa Minh Hạo là người gây sự trước.

Hai người đều được đưa đến bệnh viện, bị gọi phụ huynh đến.

Hàn Dương không chịu nói lý do, Hứa Minh Hạo cũng không chịu nói.

Chỉ có Cố Noãn khóc nước mắt đầm đìa, đau lòng nghẹn ngào. Cậu vừa thấy băng vải trên tay Hàn Dương liền không kìm được nước mắt, nhìn thấy lần nào là khóc lần đó, cuối cùng, cậu bị Quý Mạc kéo qua một bên dạy dỗ: "Con làm vậy sẽ đè lên tay Hàn Dương đấy."

"Tại em cả, em không nên ném kem vào anh ta." Mặt Cố Noãn toàn nước mắt nước mũi, đau lòng đứng trước mặt Hàn Dương, chủ động thừa nhận lỗi lầm, "Anh ơi, em xin lỗi. Sau này em nhất định sẽ không bốc đồng như vậy nữa, nhất định không như vậy nữa đâu."

Tay trái của Hàn Dương không bị sao, màu môi của anh hơi nhợt nhạt, sau khi sững sờ một lúc, anh vươn tay nắm lấy bàn tay đang kéo vạt áo của Cố Noãn: "Không phải lỗi của em, em đừng khóc nữa."

"Anh ơi..."

Hàn Dương lau nước mắt của Cố Noãn đi theo thói quen, nói khẽ: "Là anh không tốt, dọa em sợ mất rồi." Chỉ khi đối với người nhà họ Cố, gai nhọn trên lưng Hàn Dương mới thu lại.

[HOÀN THÀNH] Strawberry Boba Churro - Nhất Đóa Tiểu Thông HoaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ