Kim Trí Tú thật sự hối hận muốn chết, không biết trưa nay mình ăn nhầm thuốc gì nữa, mà lại cảm thấy Kim Trân Ni đáng thương, giờ nghĩ lại, rõ ràng mình mới là người đáng thương mà!
Quả thật không thể tốt hơn được nữa!
Phòng chứa quần áo không nhiều đồ đạc lắm, có thể trốn được đi đâu? Kim Trí Tú bị Kim Trân Ni bắt được rất nhanh, cả người Kim Trí Tú đều bị ôm chặt ở phần eo dưới tình trạng Kim Trân Ni đang đu trên người, làn da trong lúc mẫn cảm đương nhiên không giống với bình thường. Cô cảm nhận được thứ tiểu thư nhỏ phía dưới ma sát, Kim Trân Ni đã có phản ứng, đang dính chặt vào cô đây này.
"Để chị thay cái khác đi, đây thật sự không phải thứ cho người mặc!" Kim Trí Tú liều mạng muốn giãy ra khỏi vòng tay Kim Trân Ni. "Mau bỏ tay ra!"
Kim Trân Ni đã sờ soạng khắp thân thể Kim Trí Tú, người trong lòng nàng giãy dụa cũng không sao cả, chỉ cần cắn một cái vào cổ cô, cô sẽ ngoan ngoãn ngay lập tức.
Kim Trân Ni ôm chặt cổ Kim Trí Tú từ phía sau, kề sát thân thể vào cô, hai cánh tay mảnh khảnh quấn quanh nửa thân trên của cô, đầu thì vùi vào hõm vai cô, hạ một nụ hôn tỉ mỉ nhiệt tình lên làn da bóng loáng ở đó.
Kim Trí Tú vừa nãy còn kháng cự không ngừng giờ thì lập tức mềm lòng xuống, sức giãy dụa dừng dần, sắc mặt nóng cháy, hai mắt nheo lại, nhịp thở cũng nặng nề hơn, thứ ẩm ướt phía sau cũng không làm cô sợ nữa, nỗi ngại ngùng cũng giảm dần, thật sự là một cơ thể cực kỳ mẫn cảm.
Kim Trân Ni mặc chiếc áo sơ mi ngủ rộng thùng kề sát vào thân thể Kim Trí Tú thật lâu. Thấy người trong lòng bắt đầu thỏa hiệp, nàng hơi buông lỏng ra quay người cô lại, để hai người đối diện nhau, hai đồi ngực trực tiếp dính lên bức tường của Kim Trí Tú phập phồng, nhẹ nhàng ma sát cách hai lớp vải mỏng manh.
Đương nhiên nửa thân trên cũng không nhàn rỗi, nụ hôn của Kim Trân Ni đã rời lên trên, đang nhấm nháp đôi môi Kim Trí Tú, hôn cho Kim Trí Tú phải mơ màng, hai tay dao động giữa lưng và bờ vai rộng, thường thường còn xoa xoa vài cái, cảm xúc quá tuyệt vời.
Kim Trí Tú lại bắt đầu như hồ dính, lần nào cô cũng như vậy, vừa thành hồ dính xong là không còn biết suy nghĩ gì nữa, để mặc cho Kim Trân Ni chi phối, thân thể vừa nãy còn chống cự không ngớt đã ngoan ngoãn để Kim Trân Ni hôn, nàng đang sờ soạng khắp người cô mà cô cũng không thấy có chỗ nào không ổn, hai tay thì vô thức bắt đầu ôm Kim Trân Ni, nhẹ nhàng đặt sau eo Kim Trân Ni kéo lại gần.
Hai người dính chặt vào nhau, trao đổi nước miếng cho nhau...
Hôn càng lúc càng kịch liệt, hai tay Kim Trí Tú cũng bắt đầu kích thích, trở thành một người khác xa lúc ban đầu, lưu manh dời xuống dưới mông Kim Trân Ni xoa bóp vài cái thật mạnh, để nàng gắng sức tiếp cận dục vọng của cô. Một lúc lâu sau hai người mới tách môi, nụ hôn của Kim Trí Tú mạnh mẽ chuyển ra khắp xung quanh. "Cảm nhận được không Tiểu Ni, chị chiều theo ý em." Kim Trân Ni dùng nhịp thở nặng nề nỉ non bên tai Kim Trí Tú, cũng dùng biên độ vừa phải để cọ sát hai thân thể vào nhau, để nàng cảm nhận giải toả nỗi khát khao của mình.
BẠN ĐANG ĐỌC
JENSOO - ÔNG XÃ BÍ MẬT CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC
FanfictionTổng tài chiếm hữu nữ vương thụ x nhân viên ngại ngùng công Hài hước, ngọt ngào, HE COVER