Chương mười sáu

2.5K 241 12
                                    

"Dunk Dunk"

Thư viện chỉ còn một mình Dunk, bỗng nghe có người gọi tên mình nên chẳng dám trả lời. Đợi khi Joong đi tới trước bàn, cậu mới lên tiếng

"Sao Joong tới đây? Không chơi bóng rổ với mọi người sao?"

"Anh nghĩ mình thích ở đây hơn."

Không phải thích ngồi yên một chỗ hơn vận động, chỉ là vì ở đây có Dunk nên anh thích ở đây hơn.

Joong ngồi xuống bên cạnh cậu, nhìn giấy nháp đã bị nháp kín, bài tập của tuần này đã xử lý xong, và quyển đề ôn luyện thì đang ở trước mặt Dunk. Anh không biết sau này Dunk nếu có là một nhân viên văn phòng thì sẽ khiến người ta khổ sở ra sao. Hay sẽ tự làm khổ mình đây.

"Học một mình có chán không?"

Dunk làm ra vẻ hơi ngẫm nghĩ, nghiêng mặt nhìn anh

"Lúc đầu thì không chán, nhưng bây giờ Joong đến rồi, nếu Joong đi thì em sẽ thấy chán lắm."

Lại là lạc mềm buộc chặt. Joong quá hận rồi, nhưng cũng thích nhiều lắm. Anh lấy một xấp đề từ chỗ Dunk, ở mức độ này thì anh vẫn giải được, quan trọng là không biết đúng được bao nhiêu câu.

"Anh ôn thi với Dunk cho Dunk không chán nhé?"

"ừm"

Nhưng khi bắt tay vào việc giải đề rồi anh mới nhận ra cái gọi là Olympic toán đó là tổng hợp kiến thức của cả ba khối cao trung, có những dạng bài anh vừa nhìn đã chau mày, cảm giác như đọc ngôn ngữ ngoài hành tinh vậy.

Khó khăn lắm mới qua một đề, Joong nhìn sang Dunk, muốn hỏi cậu xem đáp án ở đâu thì vô tình chạm phải ánh mắt cậu.

"!"

Dunk giật mình vội quay đi. Hơn một phút sau anh mới hiểu ra vấn đề, gác tay lên lưng ghế mà nhìn cậu

"Dunk nhìn trộm anh sao?"

Cậu không phủ nhận nhưng vì ngại quá nên cũng chẳng dám trả lời. Ậm ừ vài tiếng rồi im lặng. Joong không muốn phiền đến thời gian học bài của cậu, nhưng mà lại không thể rời mắt khỏi người yêu dễ thương của anh.

"Anh làm bài này xong rồi, dò đáp án ở đây vậy Dunk?"

"Ở phía sau có đáp án, lời giải thì ở đây."

Dunk đưa cho anh một quyển bài tập có đáp án rồi lại im lặng làm bài. Joong dò xong chỉ thấy mình được 600 điểm, mà tổng đến 1000. Nói cách khác thì trên thang điểm 10, anh chỉ được 6.

"Dunk xem nè"

Anh khoe với cậu về số điểm tròn trịa của mình, Dunk không lấy gì ngạc nhiên, vì với đề Olympic thì bao nhiêu đây cũng không tệ, vì phần trọng tâm là ở kiến thức lớp 12. Cậu buông bút chì xuống, đặt tay lên đỉnh đầu anh mà xoa nhẹ

"Giỏi lắm"

Ánh mắt chạm nhau vô tình truyền đến con tim một dòng điện lạ kỳ khiến nó điên cuồng đập loạn. Joong biết rõ bản thân muốn làm gì, nhưng trên hết anh không muốn bản thân là lý do khiến Dunk bị phân tâm. Cả hai không hẹn mà cùng lúc quay mặt đi, tai Dunk nóng đỏ bừng bừng như mới bị hơ nóng từ bếp lửa, Joong cũng không khá hơn, tai anh như sắp bị luộc chín rồi.

(Fanfic)(JoongDunk) Bong bóng tỏ tìnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ