Một ngày bất ổn
"Anh nói lại lần nữa đi. Tiểu Trần đánh ai cơ?!" Bá Viễn đến studio để luyện tập, nhưng lại không thể tin được vào những gì mình vừa nghe thấy. Trợ lý thấy vẻ mặt bàng hoàng của anh, liền kể lại chuyện sáng nay.
Chuyện là thế này, Tiểu Trần, bảo vệ mới của phòng làm việc đã nhầm mấy tay săn ảnh đang ngồi xổm gần đó thành kẻ biến thái chụp trộm nhân viên nữ. Là một người có ý thức bảo vệ công lý, anh ta đã dạy dỗ cho người kia một bài học. Bây giờ, tài khoản của tay săn ảnh kia đã đăng bài ném đá phòng làm việc của INTO1, nói rằng nhân viên ở đây có xu hướng bạo lực và bầu không khí của phòng làm việc không được tốt. Tuy nhiên, chị Vạn làm sao mà để cho nhà mình chịu thiệt được. Chị Vạn trực tiếp bình luận vào bài đăng công khai chỉ trích kia, nói rằng phía phòng làm việc sẽ chi trả hết số tiền viện phí cho người kia nhưng bên kia lại là người xâm phạm quyền riêng tư và lén lút quay phim trước, cho nên người kia không có đủ tư cách buộc tội phòng làm việc của bọn họ.
Sau khi nghe điều này, Bá Viễn cảm thấy thế giới này thật tuyệt vời. Anh rất ấn tượng với ý thức bảo vệ công lý của nhân viên mới và tinh thần kiên định của chị Vạn. Sau khi đã nghe xong chuyện, Bá Viễn bắt đầu tập luyện như bình thường. Trong lúc đó, Lưu Vũ, Santa và Trương Gia Nguyên cũng đến phòng tập. Bá Viễn thoải mái thay đổi thân phận từ người nghe thành người kể chuyện và bắt đầu kể cho ba người kia nghe những gì anh đã được nghe từ trợ lý. Lưu Vũ và Santa đều hết hồn sau khi nghe anh trai mình kể chuyện. Trương Gia Nguyên thì cười lớn, im lặng giơ ngón cái cho đồng chí Tiểu Trần.
Trong lúc bọn họ đang say sưa thảo luận chủ đề này thì Châu Kha Vũ mở cửa, tuyệt vọng bước vào phòng tập. Lưu Vũ vội vàng hỏi hắn chuyện gì đã xảy ra. Châu Kha Vũ mới đen mắt nói rằng chị Vạn dắt theo con chó Husky ở nhà đi làm, vừa bước vào cửa đã gặp nhau. Con Husky kia vừa nhìn thấy hắn thì giật mạnh dây, lao vào vòng tay của hắn khiến cho hắn té nhào xuống đất, lại còn liếm đầy nước dãi lên gương mặt đẹp trai của hắn, đã thế lông chó còn rụng khắp người. Về sự cố của Châu Kha Vũ, Santa vỗ vai hắn để bày tỏ sự an ủi, trong khi đó, Trương Gia Nguyên sốt ruột nói Bá Viễn mau mau chia sẻ cái tin tức nóng hổi kia một lần nữa.
Sau khi nghe Bá Viễn kể xong, Châu Kha Vũ cảm thấy không còn để ý chuyện kia nữa, vô cùng hứng thú mà tham gia thảo luận. Chị Vạn đi ngang qua cửa phòng tập thì nhìn thấy năm người ở trong phòng đang ngồi dưới sàn cười cười nói nói, thậm chí một người trong số đó còn đang cầm trên tay một nắm hạt dưa. Cô thật sự muốn túm đầu mấy đứa này lại. Ai đời thành viên nhóm nhạc mà ngồi lê đôi mách, lại còn cắn hạt dưa. Mấy tay săn tin còn đang ở ngoài kia kìa! Nhưng chuyện vừa nãy khiến cô cảm thấy có lỗi với Châu Kha Vũ nên thôi, chị đây đành nhắm mắt làm ngơ vậy. Tôi không nghe, tôi không thấy, tôi không biết gì hết....
Lâm Mặc nhìn tình huống trước mắt mà chết lặng. Đây là lần đầu tiên trong đời cậu gặp phải cảnh ăn vạ trên đường. Là như thế này, cậu đang trên đường trở về nhà sau khi phỏng vấn xong thì nhìn thấy một bà thím nọ trông chừng ngoài năm mươi tuổi nằm trước đầu xe của cậu. Bà ta ôm lấy chân mình, vừa gào khóc vừa la lối đòi tài xế và phụ xe xuống trả tiền thuốc men cho bà. Tài xe là một người đàn ông chân chất và lương thiện, gặp phải tình huống mà không biết giải thích thế nào nên chỉ có thể đổ mồ hôi đầm đìa, lo lắng tột độ. Còn trợ lý chỉ là một cô gái vừa mới tốt nghiệp, hiển nhiên cô chưa bao giờ thấy điều này trước đây. Cô xuống nói lý với bà thím kia thì bị bà ta đánh cho một cái, tức giận đến rơi nước mắt.
BẠN ĐANG ĐỌC
[INTO1] [Edit] [Q1] Đến một thế giới rộng lớn hơn
FanficTiểu Vạn Bảo, vĩnh viễn không rời đi. Hướng tới một thế giới rộng lớn hơn, chúng ta đều xứng đáng với những điều tốt đẹp nhất. Link fic gốc: https://chengguo56632.lofter.com