"Chị có nhớ người đi cùng em tới tiệm của chị lâu lâu về trước không? Cái người mà chị bảo ánh mắt dịu dàng gì gì đó ấy."
Tốc độ nói của em nhanh dần, em đang định kể một chuyện. Nhưng trước hết thì Park Boeun phải biết người em định nhắc tới là ai trước.
"Có nhớ. Nói tiếp đi đừng ngại."
"Gần đây ai cũng nói anh ta thích em, chị em, thư kí của anh ta, còn tụi bạn em thì kêu quan sát anh ta thêm. Rồi cũng chính anh ta ngầm thừa nhận ý là như thế."
Park Boeun trông em kể như một câu chuyện hết sức nghiêm trọng trong khi thực sự chẳng có gì tai hại thì bật cười. Dù gì thì chị cũng chưa bao giờ thấy em trong một mối quan hệ có thể bước tới yêu đương nên hơi lạ, tính đi tính lại thì dù có hay không thì vẫn rất đáng yêu.
"Rồi ý là sao? Em định tính sao?"
"Tính sao là sao nữa? Em chẳng biết phải làm sao cả ấy. Em định là không quan tâm đâu nhưng mà ai cũng nhắc, làm em cảm giác như cả thế giới này đang ủng hộ anh ta vậy."
Park Jimin bất mãn, dù sao thì em cũng muốn giữ phần chủ động trong các mối quan hệ, nhưng đặc biệt với người này thì không thể. Em làm gì đi nữa cũng không thể giữ thế chủ động như vẫn mong muốn.
"Thì nếu mà người ta có tình cảm thật thì cho người ta cơ hội đi..."
"Thấy chưa, cả chị cũng ủng hộ anh ta." Jimin nheo mắt nhìn chị, sớm biết kết quả như vậy thì đã không kể rồi.
"Dù sao thì không phải ai cũng chiều được tính cách của em." Boeun thực sự đang ngầm ủng hộ hắn.
"Ý chị nói là em khó chiều à?"
"Ừ, đã nói giảm nói tránh thế rồi mà. Thực ra không phải khó chiều đâu, mà là cực kì khó chiều đấy. Hơn nữa em cũng đang độc thân mà, còn trẻ nữa, nói xem em mất gì khi bước vào mối quan hệ này nào?" Boeun nhanh chóng 'thoát pressing' và hỏi ngược lại em, chỉ không ngờ là em trả lời nhanh đến thế này.
"Mất thời gian."
"..."
Không phải Park Jimin chưa bao giờ nghĩ đến việc bước vào một mối quan hệ chính thức với hắn, nhưng em là một người quá yêu bản thân. Thời gian trong ngày em dùng để phát triển và chăm sóc bản thân đã vừa đủ hết, Jimin không biết sẽ thế nào nếu em và hắn yêu đương.
"Ừ thì..." Boeun thấy em nói cũng đúng. "Nhưng mà nếu thế thì người ta sẽ chăm sóc cho em, yêu thương chiều chuộng, tóm lại chị muốn nói là em số hưởng lắm mới được người ta để ý đấy."
Jimin mỉm cười tự đắc, điều ấy thì em hiểu từ lâu rồi: "Bây giờ chị mới biết em số hưởng à?"
Park Boeun thở hắt một hơi, chị vừa nhắc tới điều tính cách của em khó chiều rồi cũng chính chị là người thuyết phục mà không nghĩ xem nó có hiệu quả với em không.
"Cuối cùng chị vẫn muốn nói là em nên cho anh ấy cơ hội. Mình không mất gì cả, cứ nghe lời chị trước, sau này cảm ơn không muộn."
Jimin chu mỏ suy nghĩ, dù sao thì em không thể dễ dàng đến thế. Hơn nữa đối với em, hắn nói chuyện kiểu nửa đùa nửa thật như vậy khiến em thấy hắn giống đang rong chơi hơn là nghiêm túc.
BẠN ĐANG ĐỌC
ღYoonminღ Xinh đẹp kiêu ngạo
Fanfiction"Tôi không quan trọng tính cách của em như thế nào, tôi yêu em vì em là em."