CHAP 197: Hẹn Hò

16 1 0
                                    

Địa điểm hẹn hò có chút ngoài dự kiến của Khương Sáp Kỳ, Bùi Châu Hiền mang cô đến trung tâm thương mại lớn nhất Giang Lâm.

Nơi tràn ngập hơi thở của cuộc sống sinh hoạt hàng ngày.

Xe đậu ở tầng hầm trung tâm thương mại, Bùi Châu Hiền và Khương Sáp Kỳ đi thang máy lên lầu. Hôm nay không phải là cuối tuần, nhưng mà người trong trung tâm thương mại cũng không ít, các cô đứng ở trong góc thang máy, Bùi Châu Hiền lấy thân che chở cho Khương Sáp Kỳ, không cho người khác chạm vào Khương Sáp Kỳ.

Cửa thang máy đóng lại, thang máy từ từ đi lên tầng trên, người đi đến đây toàn là các cặp vợ chồng trẻ tuổi, bản thân cũng là một trong những cặp đôi đó, Khương Sáp Kỳ nắm lấy tay Bùi Châu Hiền, nụ cười ôn nhu trên mặt nhưng mà tay thì lại ghẹo Bùi Châu Hiền.

Bùi Châu Hiền bị cô chọc cho cười, nhéo nhéo lấy cái tay kia, nghiêm mặt nhắc nhở cô, an phận một chút.

Khương Sáp Kỳ mỉm cười tay lập tức an phận, nhưng mà cơ thể lại nhích sát đến Bùi Châu Hiền, gần chút nữa là chóp mũi hai người chạm vào nhau rồi.

Rất nhanh, thang máy đã lên đến tầng 1.

Người bên trong đi ra ngoài, Khương Sáp Kỳ nhân cơ hội này mà hôn Bùi Châu Hiền, đi ra khỏi thang máy hỏi, "Sao lại đến đây?"

"Nơi này cũng có thể hẹn hò mà." Bùi Châu Hiền hôn lên má cô, "Sẵn tiện đi mua sắm một ít đồ cho nhà cửa."

Thật sự là phải hẹn hò ở đây, Khương Sáp Kỳ cười, cô vẫn là lần đầu tiên đến trung tâm thương mại của nhà mình, "Vậy đi thôi, chúng ta bắt đầu hẹn hò."

Bên cạnh thang máy có bản đồ hướng dẫn vị trí của các cửa hàng, hiện tại tầng lầu mà các cô đang đứng chính là đồ gia dụng, Bùi Châu Hiền quét mắt nhìn bản đồ, mang Khương Sáp Kỳ đi đến cửa hàng nội thất phòng ngủ.

Nhân viên cửa hàng nhìn thấy các cô, rất nhiệt tình chào đón, "Xin chào ngài, hai vị muốn mua giường sao?"

"Ân, chúng tôi muốn mua một cái giường mới." Bùi Châu Hiền quay sang nhìn về phía Khương Sáp Kỳ, hỏi phong cách cô yêu thích, "Chị thích loại nào?"

Trong phòng ngủ của Khương Sáp Kỳ, nội thất đều loại thông dụng, Bùi Châu Hiền nhìn quanh một vòng, đoán có lẽ cô sẽ thích loại ES.

Ánh mắt Bùi Châu Hiền dừng lại ở bộ sưu tập mới của ES, Khương Sáp Kỳ chỉ cho cô cái kia, "Cái giường kia."

Các cô đi đến bộ sưu tập của ES, nhân viên lập tức giới thiệu tỉ mỉ cho các cô, "Đây là sản phẩm mới nhất trong bộ sưu tập ES, dài 2m2, rộng 1m9, cao 45cm." Nhân viên ngồi xổm xuống kéo ngăn kéo ở dưới ra, "Ở dưới có hai cái ngăn kéo để đồ, ngài có thể đặt đồ gì mình thích vào đó."

Nhân viên giới thiệu xong về thân giường, thì đến giới thiệu nệm và tủ đầu giường.

Lúc nhân viên còn đang giới thiệu, Bùi Châu Hiền hỏi Khương Sáp Kỳ, "Mua cái này được sao?"

"Không cần xem mấy kiểu khác sao?"

"Nếu thích thì cứ mua cái này đi."

Các cô rất dứt khoát, từ ánh mắt đầu tiên đã thích, chính là thích. Khương Sáp Kỳ cười gật đầu, đồng ý mua loại này.

Chỉ tốn 10 phút, đã mua xong giường mới.

Bùi Châu Hiền bảo Khương Sáp Kỳ đứng ở đó, cô đi theo nhân viên trả tiền, điền thông tin địa chỉ.

Quầy thu ngân không xa, nhìn Bùi Châu Hiền ở quầy thu ngân điền hoá đơn, khoé miệng Khương Sáp Kỳ bất giác cong lên.

Có cảm giác cuộc sống thường ngày.

Nhân viên thu ngân nhìn người điền thông tin, dò hỏi thời gian có thể mang đến, Bùi Châu Hiền quay đầu nhìn thoáng qua, Khương Sáp Kỳ vẫn luôn nhìn cô, ánh mắt giao nhau, tâm Bùi Châu Hiền rung động, quay sang nói với nhân viên thu ngân, "Lập tức đưa đến đi, nhà tôi có người nhận đồ."

Thời gian mang đến và lắp ráp cần hai tiếng, nhân viên thu ngân thông báo cho cô, hai tay đưa hoá đơn cùng với phiếu bảo hành đưa cho Bùi Châu Hiền, "Bùi tiểu thư, đây là phiếu bảo hành, cô nhớ giữ kỹ, nếu chất lượng có vấn đề gì hoặc có chỗ nào không hài lòng, lúc nào cũng có thể liên hệ với chúng tôi."

"Đã biết, cảm ơn." Bùi Châu Hiền cất hoá đơn và phiếu bảo hành vào trong túi, đi trở lại bên người Khương Sáp Kỳ, Khương Sáp Kỳ thoải mái cười với cô, "Tiếp theo, chúng ta đi mua cái gì nữa?"

"Còn mua thêm một bộ sô pha." Bùi Châu Hiền ôm lấy cánh tay Khương Sáp Kỳ, "Sô pha trong phòng ngủ."

"Vậy tất cả đồ trong phòng ngủ có cần phải đổi mới hết không?" Những đồ dùng trong phòng ngủ, trước kia đều trang trí theo sở thích của cô, kết hôn cũng không có đổi mới, hiện tại mới nhớ đến, cho nên hẳn là dựa vào sở thích của Bùi Châu Hiền đi.

Nhưng mà Bùi Châu Hiền lại không có cùng suy nghĩ với cô, cô cười trả lời, "Mua một cái sô pha mới nữa là được rồi."

Sô pha ở trong phòng ngủ phải mềm, phải thoải mái. Nhân viên giới thiệu với các cô một cái sô pha gần đây được yêu thích nhất.

Bùi Châu Hiền thử thử sô pha, Khương Sáp Kỳ ngồi xuống bên cạnh cô, đôi tay chống lên ghế đem Bùi Châu Hiền nhốt vào trong lòng ngực của mình, ánh mắt ôn lại mang theo sự khắc chế, "Chúng ta cùng nhau thử đi."

Tâm thiếu nữ của nhân viên đập thình thích, thật sự rất hâm mộ các cô ân ái, lại cảm thấy nhìn trực diện vào hai người không tốt lắm, dời ánh mắt cúi đầu xuống nhìn ngực mình.

Cô thì ngượng ngùng không dám nhìn, nhưng mà các khách hàng đi ngang qua thì không như vậy, thấy hai người ôm ôm ấp ấp, theo bản năng mà quay sang nhìn, Bùi Châu Hiền đẩy đẩy Khương Sáp Kỳ, bảo cô chú ý một chút.

Khương Sáp Kỳ nắm lấy tay cô, cúi đầu hôn lên mu bàn tay, "Thế nào em, sô pha này đủ mềm sao?"

Mềm, quá mềm, mềm đến nổi chân cũng mềm theo, đứng dậy không nổi nữa rồi.

Bùi Châu Hiền hơi hé miệng thở dốc, chỉ chỉ sô pha bên cạnh, "Chị thử cái kế bên đi."

"Vâng." Khương Sáp Kỳ cũng biết một vừa hai phải, không có làm càn, đứng dậy đi qua sô pha bên cạnh.

Cô vừa ngồi xuống, Bùi Châu Hiền chỉ vào cái ghế sô pha đang ngồi nói với nhân viên, "Thật ngại, tôi muốn mua bộ sô pha này."

Khương Sáp Kỳ cong môi cười, trên mặt lập tức lộ ra nụ cười nguy hiểm, "Để chị đi thanh toán."

Vừa nghe Khương Sáp Kỳ muốn đi trả tiền, Bùi Châu Hiền vội vàng đứng lên, "Để em thanh toán."

"Em trả hay chị trả có khác nhau sao, bà xã?"

"Có." Bùi Châu Hiền đem cô ấn ngồi trở lại trên sô pha, ngữ khí đột nhiên cường thế, "Chị ngoan ngoãn ngồi ở đây, chờ em trở lại."

Khương Sáp Kỳ ngẩn ra, đột nhiên cười tươi.

Bùi Châu Hiền đi trả tiền, Khương Sáp Kỳ rất nghe lời mà ngồi trên sô pha chờ.

Trong trung tâm thương mại, có hai tầng đều bán đồ gia dụng. Thời gian còn sớm, Bùi Châu Hiền định đi lên lầu trên dạo, chờ giường và sô pha được mang đến nhà thì mới rời đi.

Các cô đi lên lầu hai, đi đến đâu thì nhìn đến đó.

Đi ngang qua cửa hàng bán đồ dùng bếp, ánh mắt Bùi Châu Hiền bị một bồ đồ sứ hoa văn bắt mắt hấp dẫn, Khương Sáp Kỳ mang cô đi vào trong, không cần suy nghĩ, trực tiếp mua.

Bùi Châu Hiền muốn ngăn cản cô lại, nhưng Khương Sáp Kỳ cười vui vẻ đi thanh toán tiền, "Bộ chén dĩa trong nhà cũng đã dùng lâu rồi, cũng nên đổi bộ mới."

Chỉ cần là Bùi Châu Hiền thích, Khương Sáp Kỳ sẽ không do dự, lập tức quẹt thẻ.

Dạo một vòng, mua được không ít đồ.

10h hơn, trợ lý Tôn nhắn tin cho cô, nói giường và sô pha đều được mang đến nhà, còn lắp ráp xong hết rồi, nhanh hơn so với dự kiến.

Bùi Châu Hiền nhìn tin nhắn, trả lời lại đã biết, đi đến bên cạnh Khương Sáp Kỳ, "Cái thảm này rất thích hợp đặt bên cạnh sô pha."

Thảm nhung mềm xốp cảm giác thật thoải mái, cho dù là ngồi trên đó hay quỳ gối cũng sẽ không có đau, Khương Sáp Kỳ lại có chỗ đặt cái thảm này tốt hơn, "Chúng ta trải ở bên cạnh giường đi."

Bùi Châu Hiền lập tức nghĩ đến hình ảnh không được trong sáng, gương mặt nóng lên, "Được nha, trải bên cạnh giường."

Các cô chọn một cái thảm màu xám, làm cho bên cửa hàng giao đến nhà.

Trả tiền xong, Bùi Châu Hiền ngoắc ngoắc ngón tay Khương Sáp Kỳ, "Chúng ta về nhà đi."

Gương mặt còn ửng hồng kết hợp với câu chúng ta về nhà đi, rất dễ làm cho người ta nghĩ đến những hành động thân mật, Khương Sáp Kỳ nắm lấy tay cô, nụ cười trên mặt càng tươi, "Được a, về nhà thôi."

Về nhà thử thảm mới.

Nhìn thấy đường về nhà không giống ngày thường, Khương Sáp Kỳ nghi hoặc, "Không phải đi về nhà sao?"

Con đường này không giống đường về nhà, phương hướng cũng không giống luôn.

"Trước khi về nhà, em mang chị đến một nơi." Bùi Châu Hiền nắm tay lại, dư quang liếc nhìn phản ứng của Khương Sáp Kỳ.

Khương Sáp Kỳ không đoán được Bùi Châu Hiền muốn mang cô đi đâu.

Xe tiến vào một khu dân dư xa lạ, Khương Sáp Kỳ giờ đã biết, vì sao Bùi Châu Hiền muốn mua giường và sô pha mới.

Xe ngừng, Bùi Châu Hiền cởi dây an toàn, quay sang hỏi Khương Sáp Kỳ, "Chị còn nhận ra nơi này là đâu sao?"

Khương Sáp Kỳ đương nhiên biết, "Đây là toà nhà thứ 2 của Đinh Hà Uyển."

Đinh Hà Uyển một toà nhà bị dỡ bỏ, xây dựng mới hoàn toàn, mà toà nhà thứ hai của Đinh Hà Uyển được cải tạo lại từ cấu trúc ban đầu, thành khu dân cư AI.

Mở bán đợt một từ tuần trước, Bùi Châu Hiền dùng giấy hôn thú xin trợ cấp của chính phủ, mua một căn hộ mới.

Cô đi vào cửa sau của khu dân cư, muốn tạo cho Khương Sáp Kỳ một bất ngờ, không ngờ được là Khương Sáp Kỳ vẫn nhận ra nơi này.

Mà thôi cũng đúng, Đinh Hà Uyển là dự án bất động sản của tập đoàn Khương Thị, Khương Sáp Kỳ làm sao mà không có khả năng nhận ra được.

"Nếu chị đã biết rồi, vậy em mang chị đi lên lầu." Bùi Châu Hiền mở cửa chuẩn bị xuống xe, một bàn tay đã câu lấy cô, kéo cô trở lại trong xe.

Khương Sáp Kỳ dùng hành động nói với Bùi Châu Hiền, trước khi đi lên trên thì có thể làm chút việc.

Nụ hôn dịu dàng làm cho tim Bùi Châu Hiền xôn xao, nghe được nhịp tim hỗn độn của cô, Khương Sáp Kỳ cười xoa tóc Bùi Châu Hiền, buông cô ra, "Hiện tại, có thể đi lên trên rồi."

Thang máy được trang thiết phân biệt đối tượng, kết nối với hệ thống máy chủ, khi các cô đi vào, hệ thống máy chủ sẽ nhận diện gương mặt xác nhận thông tin của hai người.

Quan hệ thê thê, ở lầu 26.

Không cần phải ấn nút, hệ thống sẽ tự mặc định lên tầng 26.

Khoá cửa của căn hộ chọn dùng loại quét vân tay và nhập mật khẩu, Bùi Châu Hiền mở cửa, người máy quản gia lập tức chạy đến cửa chào mừng hai người.

"Chủ nhân bảo bối của tôi, ngài rốt cuộc cũng đã về." Người máy quản gia được thiết lập AI, kiêm luôn người dọn dẹp lau nhà, cộng thêm cái miệng phát ra lời mật ngọt, "Chủ nhân không ở đây, tôi vẫn luôn nhớ đến ngài, suy nghĩ khi nào ngài trở về nhà..."

Khương Sáp Kỳ: "Người máy này có thể không cần không?"

Người máy quản gia lập tức xoay người, nhận ra được Khương Sáp Kỳ, lập tức lấy lòng, "Nha, phu nhân của chủ nhân bảo bối của tôi, ngài rốt cuộc cũng đến rồi, tôi ngày đêm mong ngóng ngài về nhà, ngài so với ảnh chụp càng xinh đẹp hơn, tôi muốn yêu ngài..."

Vẻ mặt Bùi Châu Hiền lạnh nhạt, "Được rồi."

Vừa nghe đến chữ "Được rồi." Người máy quản gia lập tức lùi về sau, "Chủ nhân, tôi hết năng lượng rồi, cần đi bổ sung năng lượng, không quấy rầy ngài và phu nhân."

Nói xong liền chạy ra sau sô pha trốn đi.

Các cô đi vào nhà, tủ giày được trên trên tường tự động đưa hai đôi dép, là dép đôi.

Bùi Châu Hiền thay đổi dép, đi vào phòng ngủ.

Đồ dùng trong nhà đều là những đồ đã mua sắm trước đó rồi, chỉ có giường và sô pha thì mới mua trong hôm nay.

Trợ lý Tôn dựa theo yêu cầu của cô mà sắp xếp sô pha với giường đúng theo vị trí, trên giường thì nệm và bộ drap đều là mới, hai cái gối đầu được đặt song song với nhau, chăn được gấp lên một đoạn.

Bùi Châu Hiền lấy từ trong ngăn kéo ra một cái hộp, đi vào phòng ngủ đưa cho Khương Sáp Kỳ.

"Sáp Kỳ, tặng chị."

Một cái hộp màu đen thật tinh xảo, lúc Khương Sáp Kỳ cầm lấy có cảm giác bên trong có chút nặng, cũng không nặng lắm nhưng cũng không nhẹ.

"Sao tự dưng lại tặng quà cho chị?" Hôm nay cũng không phải là sinh nhật hay ngày kỷ niệm gì, cũng đâu phải là ngày lễ đặc biệt gì đâu.

"Vẫn luôn muốn tặng cho chị, nhưng đến hôm nay mới có thời gian." Ý Bùi Châu Hiền bảo cô mở ra.

Trong chiếc hộp màu đen đặt hai món đồ ở trong đó. Khương Sáp Kỳ kéo ra nhìn.

Một quyển sổ hồng, trên bìa mặt viết giấy chứng nhận sở hữu bất động sản, rõ ràng đây là giấy chứng nhận sở hữu của căn hộ này.

Khương Sáp Kỳ thả cái hộp đen xuống, lấy giấy chứng nhận sở hữu bất động sản ra, ở trên đó có tên của cô và Bùi Châu Hiền, tên của hai người đồng sở hữu tài sản này.

Đây là tờ giấy làm cho Khương Sáp Kỳ cảm động ngoài tờ giấy hôn thú, tên cô và Bùi Châu Hiền được đặt ở cạnh nhau, nhà cũng là của cô và Bùi Châu Hiền.

Thấy đôi mắt phiếm hồng của Khương Sáp Kỳ, Bùi Châu Hiền hôn lên giữa mày của cô, "Còn có một món quà nữa."

Một món quà khác được đặt trong một chiếc hộp màu đen nhỏ, Khương Sáp Kỳ đặt chứng nhận bất động sản xuống, ngước mắt nhìn Bùi Châu Hiền, cẩn thận cầm lấy chiếc hộp đen nhỏ kia lên, mở ra.

Là một cái đồng hồ.

Bùi Châu Hiền cười cởi cái đồng hồ đang đeo trên tay Khương Sáp Kỳ xuống, giúp cô mang cái đồng hồ mới lên, "Em dựa theo kiểu dáng ngày thường chị hay mang mà chọn, không biết chị có thích không?"

Những cái gì Khương Sáp Kỳ từng nói, cô ấy muốn cái gì, thì Bùi Châu Hiền đều ghi tạc ở trong lòng.

Bùi Châu Hiền cầm lấy cổ tay cô không buông, đầu ngón tay tiếp xúc mà làn da kia, dây đồng hồ từ lạnh lẽo, dần dần dung hoà với độ ấm của cô, Khương Sáp Kỳ ngước mắt cười tươi, "Rất thích."

Cô ôm Bùi Châu Hiền lại, để Bùi Châu Hiền dựa vào bàn, "Em tặng quà cho chị, nhưng mà chị lại không chuẩn bị quà cho em."

"Chị chính là món quà của em." Bùi Châu Hiền nhìn về hướng mép giường, tim đập nhanh hơn, "Có muốn thử giường mới không phu nhân?"

==========================

(SEULRENE ver) PHU NHÂN, HÔM NAY CHỊ ĐÃ THÍCH EM CHƯANơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ