Chương 10 : DỖI

1K 63 3
                                    

Vì sắp vào kỳ thi nên tạm thời Pooh không cần phải đến trường mà được ở nhà ôn bài. Cũng vì vậy mà ngoài thời gian chạy lịch trình thì cậu đều tranh thủ học được bao nhiêu thì học, nghĩ đến cảnh rớt môn rồi học lại là thấy rùng mình, hai môn của học kỳ trước là quá đủ rồi.

"Nếu em đạt được kết quả tốt trong kỳ thi sắp tới thì anh có thưởng gì không ạ?" Pooh hớn hở nói.

Sau khi kết thúc buổi chụp hình cho một tạp chí khoảng 5 tiếng thì hai người cùng lên xe về nhà, bây giờ cũng đã xế chiều rồi.

"Nếu anh không thưởng thì em có dám thi không tốt không? Lại còn đòi hỏi cơ." Pavel nhìn cậu rồi trả lời.

"Nhưng anh thưởng thì em càng có động lực để thi tốt hơn mà, nhé~?"

"Thế PuPu muốn thưởng gì nào? Một buổi hẹn hò dưới nến? Hay một đêm 'nồng cháy' đủ không?"

"Anh chắc chưa? Nếu để em chọn thì anh chết chắc đấy."

"Có gì mà phải sợ chứ, em cứ lo thi cho tốt đi, nếu kết quả tốt thì muốn gì anh cũng cho."

"Được, anh hãy đợi đấy, đến lúc đó đừng có mà khóc nhé Meowmoew." Pooh với gương mặt siêu gian xảo nói.

"Anh chờ nè." Pavel chẳng chút nào sợ hãi nào đáp lại.

"Cũng sắp tối rồi, chúng ta đi ăn luôn không?"

"Dạ được, anh có muốn ăn gì không ạ?"

"Ăn cơm gà nhé, lâu rồi không được ăn, quán cũng gần nhà nữa, ăn xong chúng ta đi bộ về cho tiện."

"Được ạ, bác Phu (tài xế) ơi, bác cho bọn cháu xuống quán cơm gà phía trước nhé, bác có thể về nghỉ ngơi trước ạ, bọn cháu ăn xong sẽ tự về nhà ạ."

"Được rồi." Bác Phu đáp lời Pooh.

5 phút sau đã đến nơi, sau khi tạm biệt bác tài xế thì hai người đi vào quán cơm. Pavel cũng thường ăn ở đây nên cô chủ quán nhớ mặt, nhìn bên cạnh anh còn có thêm một chàng trai thì không ngừng khen.

"Bạn của Pavel à, vừa đẹp trai vừa đáng yêu thế này thì có làm diễn viên luôn không?" Cô chủ quán từng hỏi Pavel làm nghề gì, anh cũng thành thật trả lời là diễn viên, nhưng do lớn tuổi nên cô cũng không quan tâm đến phim ảnh gì lắm, vì thế không biết sự tồn tại của Pooh cũng là điều dễ hiểu.

"Vâng ạ, cháu cũng là diễn viên giống anh ấy." Pooh cười tươi trả lời cô.

"Thế thì hai đứa đều giỏi quá, hôm nào rảnh cô nhất định sẽ xem phim của hai đứa đóng nhé."

"Dạ vâng ạ, bọn cháu cảm ơn cô." Cả Pooh và Pavel đều cười đáp.

"Thế muốn ăn gì nào, làm diễn viên cần giữ dáng hay sao mà nhìn hai đứa có chút ốm đấy."

"Dạ không sao, do dạo này bọn cháu có hơi bận rộn nên ăn uống không đều độ chút thôi ạ." Pooh nhẹ nhàng nói.

"Cô cho bọn cháu hai phần đặc biệt nhé, thêm nhiều rau và canh nữa ạ." Pavel đã từng ăn nên biết rõ cần gọi gì.

"Được, chờ một lát nhé." Sau đó cô chủ quán đi vào bếp chuẩn bị món ăn.

"Người quen của anh ai cũng thân thiện ghê, em phải tiếp xúc từ từ hết mới được."

[PoohPavel]  CAN ĐẢMNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ