Lần đầu tiên gặp Hwang Hyunjin, Jisung đã rất kinh ngạc.
Đúng vậy, là kinh ngạc! Hwang Hyunjin đứng tít trong cùng giữa đám mười mấy thằng nhóc, cao nhỉnh hơn chúng, mái tóc vừa đen vừa bóng che hết trán và mắt, đầu cúi thật thấp, và điểm khác biệt nữa nằm ở bộ quần áo trên người. Những tên con trai khác ai nấy đều ăn mặc đẹp đẽ nhằm phô bày hết những điểm đẹp nhất của họ trước Jisung, ánh mắt sẽ dại ra khi cậu đi ngang qua. Jisung rất thích những ánh mắt đó. Cậu đi đôi giày da thủ công, bước qua từng người một, cuối cùng dừng lại trước cậu nhóc đứng cuối hàng chưa từng ngẩng đầu nhìn mình.
Cậu cau mày, người đàn ông trung niên họ Park lập tức giới thiệu: "Cậu ta là Hwang Hyunjin!"
Hwang Hyunjin ư, Jisung không dần được đưa tay vuốt mái tóc bóng loáng dưới ánh sáng chiếu rọi từ ô cửa sổ. Ừ, rất mềm mại, hệt như tưởng tượng của cậu. Hwang Hyunjin đúng không! Vừa nhìn đã biết chàng trai có mái tóc mềm này không muốn cậu chú ý đến mình. Về sau phỏng đoán của cậu đã được chứng thực, quả thật hắn đến đây vì 500 baht Thái tiền công một ngày. Từ đầu đến cuối, đầu hắn vẫn cúi gằm, quần áo lôi thôi lếch thếch, rõ ràng là không muốn bị chọn.
Nhưng tiếc rằng hắn không hiểu tâm lý càng khó nắm bắt lại càng muốn giành lấy bằng được của Han Jisung ngày đó.
Gì cơ? Hwang Hyunjin không nhìn cậu á? Ở Bangkok có bao nhiêu cậu nhóc len lén trèo lên tường trường chỉ vì muốn được gặp Jisung một lần. Lúc Jisung ở trường học, mọi người đều mặc đồng phục giống nhau nhưng điều đó không hề cản trở vận đào hoa đến với cậu chút nào.
Vì thế, biểu hiện của Hwang Hyunjin đã kích thích tính tự cao của Han Jisung.
Cậu buông tay khỏi tóc Hyunjin, nói với ông Park: "Chọn cậu này đi, Hwang Hyunjin!" Vừa dứt lời, cậu nhóc vẫn cúi gằm ngẩng phắt đầu lên, mái tóc cũng hất sang bên để lộ đôi mắt trắng sáng ngời ở khoảng cách gần.
Jisung thề, đó là đôi mắt trong nhất mà cậu từng thấy, khiến cậu bần thần mất vài giây. Như bị xui khiến, Jisung chậm rãi vươn tay gạt đi mái tóc che đi một phần ba khuôn mặt Hyunjin. Và sau đó, cậu thật sự kinh ngạc!
Khuôn mặt tuấn tú ấy được đôi mắt điểm tổ hệt như pha lê nơi cung điện, lấp lánh lung linh dưới ánh sáng chiếu rọi. Có lẽ chỉ các bậc thầy mới có thể chạm khắc lên hình ảnh đấy nhỉ?
Tuy nhiên, sự kinh ngạc mà Hwang Hyunjin mang đến cho Jisung chỉ kéo dài trong khoảnh khắc ngắn ngủi bởi cậu đã từng gặp biết bao món đồ tinh xảo xa hoa, Hwang Hyunjin cũng chỉ là một trong số đó mà thôi.
Đám con trai hy vọng tràn trề đều uể oải rời đi, mà Jisung cũng muốn họ đi thật nhanh. Cậu rất không hài lòng khi ông Park dẫn cậu tới chỗ này. Sân quá nhỏ, sàn nhà xước xát, mấy cái ghế trông như từ thời thập cổ lai hy khiến Jisung cảm thấy bầu không khí nơi đây tựa như hoa quả do người nông dân Bangkok hái tới cho cậu mà chưa qua rửa sạch hay khử trùng gì cả!
Jisung bỏ lại một câu cho ông Park rồi rời đi: "Nói với cậu ta điều kiện của tôi, tôi muốn có bản hợp đồng có chữ ký của Hwang Hyunjin trong vòng mười phút."
BẠN ĐANG ĐỌC
(Hyunsung) Tình Nhân Đẳng Cấp Thế Giới
Fanfiction(Chuyển Ver) Câu chuyện tình yêu của của hoàng tử hạt đậu Han Jisung và chàng trai nước hoa Hwang Hyunjin đã diễn ra như nào mà khiến bao con tim dân tình phải thổn thức. Tác giả gốc: Loan.