61
Chạy trốn
Chuyện "bản án Xuân Thu" gì đó, Đào Niệm cũng chẳng cho Văn Tri Trầm một câu trả lời nào, tựa như Văn Tri Trầm chưa từng nhắc đến và hắn cũng không đề cập tới nó nữa.
Sự thay đổi lớn nhất có thể kể đến giữa hai người đó là phạm vi hoạt động của Đào Niệm, từ trong căn phòng nhỏ kia dần dần đã rộng ra toàn bộ căn nhà.
Chỉ là còng chân vẫn luôn bị khóa lại mọi lúc mọi nơi, dựa vào tâm trạng của Văn Tri Trầm, nếu như không phải khóa lại ở phía cuối giường, bên cạnh bàn đọc sách thì cũng là buộc quanh bàn trà hoặc quầy đựng bát đĩa.
Có những lúc Văn Tri Trầm đi tới trường hoặc đến siêu thị mua thức ăn và đồ dùng sinh hoạt, Đào Niệm sẽ nhân cơ hội này cẩn thận nghiên cứu dây xích ở mắt cá chân mình.
Cậu phát hiện những món đạo cụ được sử dụng trên người mình có lẽ đều là hàng do Văn Tri Trầm định chế riêng, bởi vì bên trên chúng đều sẽ khắc một cái logo chữ "Niệm". Còn chiếc còng chân này thì không có ổ khóa, chỉ có thể mở bằng vân tay ở ngón cái bên trái của Văn Tri Trầm.
Vì vậy việc chạy trốn đối với một Đào Niệm không nắm giữ bất cứ thứ gì, thật sự là điều khó càng thêm khó khăn.
.
"Ưm a. . . căng quá, ngừng lại đi. . ." Đào Niệm quỳ gối ở đệm mềm bên cạnh bàn ăn, tựa như một chú cún con chổng cao mông lên.
Lỗ đít bị Văn Tri Trầm nhét đầy những hạt thủy tinh, một lượng lớn dịch bôi trơn hòa cùng với dịch ruột từ bên trong chảy xuống làm ướt đùi.
Đào Niệm rụt rè cúi thấp đầu, dựa vào khoảng trống giữa tay chân đang chạm đất mà mê man nhìn động tác của Văn Tri Trầm ở phía sau cậu.
"Chỉ mới ăn bốn viên thôi." Văn Tri Trầm ngồi xổm xuống đưa tay vuốt ve dương vật cương cứng của Đào Niệm, còn cố ý dùng ngón tay cọ sát phần háng mềm xinh của cậu để cho lỗ thịt đang co chặt kia được thả lỏng.
Hô hấp nóng rực phả vào miệng lỗ, cả người Đào Niệm run lên khiến cậu lắc đầu, đôi chân kẹp chặt lấy tay của Văn Tri Trầm không cho hắn nhét vào thêm nữa, "Không được. . . chồng ơi, căng quá rồi."
Những hạt ngọc bên trong đè ép lên thành ruột chẳng theo một quy tắc nào, mặt lồi lên thi thoảng quét qua phần mẫn cảm bên trong tạo ra những đợt chấn rộng khiến Đào Niệm suy sụp.
"Được rồi, Niệm Niệm đừng kẹp." Văn Tri Trầm nghe thấy mới lấy ra một hạt ngọc rồi cúi đầu dùng lưỡi liếm láp rãnh lõm trên cột sống của cậu.
Nhưng theo cùng với viên thủy tinh được lấy ra, bề mặt thô ráp lăn tròn ấn lên miệng lỗ đang đóng mở, lỗ nhỏ vừa rồi đã quá thỏa mãn và căng trướng bỗng dưng lại có chút trống rỗng ngứa ngáy.
"Ưm. . ." Đào Niệm bất giác dạng hai chân ra vặn vẹo eo, lắc mông, đưa lỗ đít vào tay của Văn Tri Trầm.
"Niệm Niệm lại muốn rồi à?" Văn Tri Trầm làm sao không nhìn ra được cái hành động nghĩ một đằng làm một nẻo của Đào Niệm, thế nên cố ý không thỏa mãn cậu, còn giả vờ lấy thêm một viên ngọc ra ngoài.
![](https://img.wattpad.com/cover/369477563-288-k444866.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Đam Mỹ | EDIT] Lừa Dối
General FictionTên truyện: Lừa Dối Mẹ đẻ: Dĩ Nhã Dĩ Nam YY Mẹ nuôi: Tiểu Dài Mân Dòng Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại, tam quan không đúng đắn, HE, H văn, cưỡng chế yêu, NTR Văn Án Đột nhiên Đào Niệm lại bị người khác quấy rối. Người đó gửi cho cậu đoạn video của cậu v...