Chap 1

3.7K 87 0
                                    

Author: Tiểu Hy
Pairing: ChanBaek
Category: fanfic, SA, ngược, HE hay BE thì chưa biết.
Rating: K+, MA nếu thích
P/s: ~....~ là suy nghĩ nhân vật.
Baby Don't Cry

Chap 1:

6h45′ – tại căn nhà nhỏ ở Seoul.

– Ahhhh!!!! CHẾT TÔI RỒI.. TRỄ GIỜ LÀM RỒI – Byun BaekHyun mở to mắt nhìn đồng hồ báo thức rồi hấp tấp lao ra khỏi giường để thay đồ rữa mặt.

~Oaaa.. chắc bị đuổi luôn quá~.

Vội vàng bật tung cửa hối hả chạy ra mém tí là đập mặt xuống đất.

– Hyunie àh! Đi cẩn thận chứ con. – Bà Byun dịu dàng nói với cậu. Bà biết cậu hấp tấp vội vã như thế đều vì cái nhà này. Hyunie của bà là hiếu thảo nhất. Cậu rất hiền, hay bị ăn hiếp bởi mọi người xung quanh nhưng chẳng nói gì, cứ chịu đựng và chạy về nhà ôm cha mẹ, bản tính vốn rất nhút nhát và trong sáng.

– Vâng ạh! Con chào mẹ! – Nói rồi cậu mau chóng dẫn chiếc xe đạp cũ kĩ ra, dùng vận tốc ánh sáng chạy nhanh nhất có thể.

Mà chiếc xe này là vật quý báu của Baekhyun, tuy có hơi cũ nát nhưng cậu vẫn luôn giữ gìn nó cẩn thận, thường xuyên lấy ra lau chùi, vì nó là đồ vật là cha trước khi mất đã để lại cho cậu.

Cũng từ khi ông mất, không lâu sau đó bà Byun lại bị tai nạn mất đi khả năng lao động. Gia đình cậu lâm vào nợ nần, khó khăn, hai đứa em thì còn quá nhỏ nên tất cả mọi cực khổ đều đổ dồn lên đôi vai bé nhỏ của cậu. Thật sự nhiều khi cậu tự hỏi mình đã làm gì sai mà tại sao mọi cực nhọc đều đến với một học sinh 17 tuổi như mình.

Cùng một lúc Baekhyun vừa học vừa làm. Dù có tức đến phát khóc, có bị trêu chọc cậu cũng không bao giờ chạy đi nói mẹ như lúc trước. Cậu phải cứng rắn để lo cho bốn miệng ăn trong nhà này.

– Aisshhhh.. cái đồng hồ chết tiệt. Còn 15 phút nữa mới đến giờ. Làm mình sợ muốn chết. – Cậu thở phào và từ từ đạp xe thưởng thức thứ ánh sáng ban ngày này.

Ba thường bảo nắng sáng rất tốt ah, phải chi cuộc đời cứ chậm rãi như thế này thì hay biết mấy..~

– NÀY CẬU KIA.. LÀM ƠN ĐỨNG LẠI TÍ!!

~Thật là trong lành nhaa.. gió cũng thật mát mẻ..~

– CẬU GÌ ĐÓ ƠIIII!!

~Tiếng gì thế nhỉ?? Hơ.. hình như có ai đó gọi mình??~ – Baekhyun ngoái đầu ra sau nhìn thì thấy một người đàn ông tuổi trung niên đang chạy theo và gọi cậu liên hồi. Hoảng hồn BaekHyun sợ hãi co giò chạy thật nhanh.

~Oaaa.. chuyện gì vậy nè.. không lẽ gặp chủ nợ ah..~

Nghĩ tới bọn chủ nợ thường tới nhà đòi tiền và hay chặn đầu xe uy hiếp thì cậu lại chạy càng nhanh hơn.

*RẦM*

Do nhanh quá nên BaekHyun đã đâm sầm vào một đống thùng giấy bỏ không..

Ê ẩm mở mắt ra thì thấy người đàn ông đó đang đi tới chỗ mình. Sau đó ông ta che miệng cậu và lôi vào trong hẻm tối. Sau đó cậu thấy một đoàn người áo trắng chạy ngang, mặt mày rất hung hăng chắc đang đi tìm bắt ai đó.

[Longfic ChanBaek] Baby, Don't CryNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ