207. Đàn ông mới thật sự là tuyệt phẩm nghĩ một đằng làm một nẻo
Lúc Nam Ra đến đã là sẩm tối, khi Jennie ra khỏi phòng thì anh vẫn chưa đi.
Cô khách sáo hỏi một câu xem Nam Ra có muốn ở lại ăn cơm không.
Thật không ngờ ông tướng này lại đồng ý.
Jennie nhìn mớ bánh ngọt rơi vãi đầy đất chưa dọn dẹp, hoài nghi xem có phải cô không cần khách sáo với hai người bạn thân của Kim Taehyung hay không.
***
Tối đó, Nam Ra nhìn trân trối mấy suất ăn gọi bên ngoài mà miệng méo xệch.
"Lần trước hai người đến nhà Yang Woo còn đích thân nấu một bữa thịnh soạn, sao đến lượt tôi thì lại chỉ có đồ ăn ngoài?"
Kim Taehyung ném cho anh đôi đũa dùng một lần, lãnh đạm nói: "Cậu thấy tôi bây giờ có vẻ rảnh rỗi nấu một bữa thịnh soạn cho cậu không?"
Nam Ra nhướng mày, dời mắt sang Jennie, người được gọi là hiền thê trong miệng Yang Woo.
Jennie vén mái tóc dài trên trán, để lộ băng gạc cho anh ta nhìn, giọng điệu thờ ơ lạnh nhạt giống hệt Kim Taehyung: "Anh thấy tôi bây giờ có giống như có thể nấu một bữa ăn thịnh soạn cho anh không?"
Nam Ra: "..."
Nam Ra cười hừ một tiếng, tách đôi đũa trên tay ra, không nói tiếng nào đã gắp luôn một miếng vào miệng nếm thử. Anh nhướng mày: "Được rồi, chỉ trách tôi đến không đúng lúc thiên thời địa lợi nhân hòa, may mà tay nghề đầu bếp khách sạn này không tồi, miễn cưỡng ăn được."
Đây là khách sạn nổi tiếng nhất thành phố T, nghe nói món ăn ở đây rất có tiếng, vậy mà Nam Ra lại bảo chỉ miễn cưỡng ăn được thôi sao?
Jennie cầm đũa lên ăn thử một miếng. Sau khi ăn xong, cô cảm thấy đàn ông mới thật sự là tuyệt phẩm nghĩ một đằng nói một nẻo, rõ ràng đồ ăn ngon lắm mà...
Cô vừa ngồi xuống thì Kim Taehyung đã đến ngồi bên cạnh. Jennie khựng lại rồi bắt đầu gắp thức ăn lia lịa cho Nam Ra: "Nào, anh ăn nhiều chút đi!"
Cô không ngừng múa đũa gắp đồ vào bát Nam Ra. Anh nín lặng nhìn bát cơm dần chất chồng thành núi, hoài nghi có phải Jennie va đầu đến độ hỏng luôn rồi không.
Chồng cô đang ngồi kế bên, cô gắp thức ăn cho anh làm gì? Cố ý chọc tức Kim Taehyung à?
Nam Ra vừa cầm bát cơm cao ngất, vừa sâu xa liếc Kim Taehyung một cái. Quả nhiên anh ta nhìn thấy Kim Taehyung lạnh mặt ngồi đấy, dáng vẻ như muốn bảo Nam Ra ăn mau rồi cút ngay.
"Lúc trước sinh nhật anh là tôi cắt bánh, còn ăn rất nhiều nữa. Hôm nay đến lượt sinh nhật tôi, dù sao có qua có lại mới toại lòng nhau. Anh thích cái nào thì cắt cái đó!" Jennie đặt dao cắt bánh trước mặt Nam Ra, rồi lại lấy bốn cái bánh ngọt duy nhất còn sống sót trong hai mươi mốt cái để lên bàn.
Bởi gam màu thay đổi từ từ, nên những cái bánh cuối cùng này từ hồng phấn cho đến màu đỏ, cái nào cũng tươi sáng rực rỡ.
Nam Ra nhìn Jennie một cái, như cười như không, nhấc dao lên. Anh nhìn tới nhìn lui bốn chiếc bánh, cuối cùng dừng lại ở chiếc bánh màu đỏ thẫm sau cùng, rồi lại nhìn đôi tình nhân mặc áo vest và áo cưới bằng sô-cô-la ba màu trắng, đen, đỏ trang trí trên chiếc bánh. Sau đó, anh cầm dao lên, định cắt ngay chính giữa đôi tình nhân.

BẠN ĐANG ĐỌC
[Taennie] Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình (2)
FanfictionBị đầu độc mà qua đời, hình ảnh cuối cùng mà Jennie nhìn thấy chính là bóng một người đàn ông cao lớn bước tới bên cửa phòng giam, đó không phải ai xa lạ mà chính là Kim Taehyung - người chồng mà mười năm trước cô dùng việc tự tử để buộc hắn ly hôn...