276-277-278

14 2 2
                                    

276. Chờ anh trở về.

Jennie nghe lời, gật đầu.

Đột nhiên cô cảm thấy hôm nay Kim Taehyung dặn dò nhiều hơn thường ngày.

"Lần này anh phải đi đâu? Mỹ? Hay Nhật Bản?" Cô thuận miệng hỏi.

Anh sờ đầu cô, dịu dàng nhỏ giọng dặn dò: "Chờ anh trở về sẽ mua đặc sản cho em. Đến lúc đó, em sẽ biết."

***

Mấy ngày sau, Jennie nhận được điện thoại của Kim* Cheong San.

Kể từ khi Kim* Ji Hoo mất tích đến nay đã hơn mười ngày. Giọng Kim* Cheong San dường như đã yếu và già đi rất nhiều, nghe thì có vẻ tinh thần không sa sút mấy, nhưng Jennie vẫn biết gần đây ông ăn ngủ không ngon.

Chẳng qua hôm nay là ngày giỗ của mẹ Jennie. Quá khứ đã trôi qua nhiều năm, bi thương khi ấy cũng bị thời gian vùi lấp, Jennie đang theo thói quen nhìn ngắm bầu trời thật lâu thì kết quả lại nhận được điện thoại của Kim* Cheong San.

"NieNie, ba biết gần đây con vì chuyện của Ji Hoo mà không dám hỏi chuyện ba. Có những chuyện ba vốn định giấu con cả đời, con vĩnh viễn là con gái của ba, ba đã nghĩ sẽ đem theo chuyện đó xuống mồ."

"Nếu ba không muốn nói thì con sẽ không hỏi." Jennie đáp: "Con không muốn đi tìm ba ruột hay nhận lại người thân gì cả. Hơn nữa bây giờ chuyện Ji Hoo đè nặng trong lòng ba. Ba không cần phải nói với con..."

"Không sao, chuyện đã đến nước này, dù ba cố giấu giếm thì cũng chỉ càng gây thêm tổn thương. Mẹ con đã mất nhiều năm, chuyện năm đó bà ấy dặn ba cũng không thể giấu giếm được nữa. Ba cũng không ngờ Ji Hoo lại biết, hơn nữa còn ra tay hãm hại con." Kim* Cheong San thở dài nặng nề: "Trước khi mẹ con cưới ba, bà ấy đã từng có quá khứ bị cưỡng ép. Bà ấy không thương ba ruột con. Lúc đó ba chỉ là một thanh niên bất chấp tất cả vì tình yêu, dù biết mẹ con đã mang thai nhưng ba vẫn chấp nhận cưới bà ấy. Ba đã hứa sẽ đối xử với con như con ruột của mình. NieNie, ba đã nhìn con trưởng thành, tình cảm này không hề khác biệt tình cảm giữa ba và Ji Hoo. Con có hiểu không?"

"Con hiểu mà ba." Jennie không ngờ sau nhiều ngày im lặng, cuối cùng Kim* Cheong San vẫn kể sự thật cho cô nghe. Bây giờ, những gì đè nặng trong lòng cô cũng trở nên nhẹ nhõm hơn nhiều. Ít ra cô không còn là người duy nhất chẳng hề hay biết gì.

"Về chuyện ba ruột của con là ai, có lẽ cả đời này con cũng không có dịp gặp lại ông ta. Cho dù có gặp, chỉ e rằng ông ta còn chẳng biết đến sự tồn tại của con. Ba không định kể lại quá nhiều chuyện cũ năm xưa, dù sao đây đã là chuyện của hơn hai mươi năm trước, là ân oán khi mẹ con còn sống, không liên quan gì đến con. NieNie, ngoài việc không chung dòng máu, quan hệ giữa ba và con sẽ chẳng khác năm xưa. Hiện giờ Ji Hoo chưa rõ sống chết, ba hi vọng sau khi con trở về Seoul, con vẫn sẽ xem đây là nhà mình. Nhà họ Kim* sẽ mãi mãi là chỗ dựa cho con."

Hốc mắt Jennie nóng lên: "Ba, trước giờ con không hề phủ nhận sự tồn tại của người cha như ba. Chúng ta vẫn sẽ giống như trước kia, con không thay đổi, ba cũng sẽ không thay đổi, đúng không?"

"Đúng vậy." Kim* Cheong San cảm động đến mức giọng nói khàn đi: "Con gái ngoan, ba biết Ji Hoo không đúng, quả thật nó đã phạm nhiều sai lầm. Trước giờ ba cũng không hề cố ý thiên vị đứa nào, nhưng bây giờ nó vẫn chưa có tin tức, ít nhiều gì trong lòng ba vẫn bị ảnh hưởng. Nhưng điều đó không có nghĩa là ba phớt lờ hay ghẻ lạnh con. Con mãi mãi vẫn là đứa con gái mà ba yêu thương nhất."

[Taennie] Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình (2)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ