Phiên ngoại II: Khi trẻ con ghen

1.2K 100 6
                                    

Những ánh sáng đầu tiên chiếu qua ô cửa sổ trong phòng ngủ của vợ chồng nhà Tỉ Hoành, vừa mở mắt đã cảm nhận có cái gì đó vừa ấm, vừa mềm cọ cọ lòng ngực anh. Người kia vẫn cứ như thế say ngủ không biết gì, bên này đã có người ngắm mình đến chai cả mặt

Thiên Tỉ nghĩ cứ như thế này mãi mãi sẽ rất tốt, hằng ngày mỗi sáng gọi cậu thức dậy ăn sáng, xong sẽ cùng cậu đi làm, đến trưa thì dẫn cậu đi ăn, chiều về nhà đã có cơm ngon canh ngọt của cậu dọn sẵn chờ anh, như vậy hạnh phúc quá còn gì. Nằm yên ở đó ngắm nhìn cậu lúc ngủ, sao lại có người đáng yêu như vậy? Đôi mắt to tròn đang nhắm ngiền, đôi môi đỏ mọng khẽ nhấp nháy theo từng nhịp thở đều đều, ánh sáng ban mai lại rọi vào người cậu, thật giống một thiên thần. Nghĩ đến đây anh lại bất giác đặt lên môi cậu một nụ hôn nhẹ, nụ hôn chào buổi sáng...

Hai người xuống dưới nhà đã thấy Vũ Văn và Trí Hách ngồi ngay ngắn trên bàn ăn. Hôm nay là ngày khai giảng năm học mới của hai nhóc, nhìn hai đứa ngồi ăn mà cứ háo hức như thế làm Chí Hoành lại nhớ đến mình lúc nhỏ. Lúc đó cậu rất nhúc nhát, lại hay bị người khác bắt nạt, lúc nào cũng theo sau Vương Nguyên, cậu còn chẳng biết anh tồn tại trên đời, Vương Tuấn Khải còn chưa chuyển trường qua. Hoàn toàn khác hẳn so với Vũ Văn bây giờ, thằng bé này rất thông minh, lanh lợi, cón có Trí Hách ngày ngày bên cạnh nó, khiến cậu lúc nào cũng yên tâm

Hôm nay là ngày hai nhóc vào lớp học mới, vậy tính ra đã hơn một tuổi nữa rồi. Hai nhóc đi bộ đến trường trong tâm trạng cực kì vui vẻ. Cũng phải, khai giảng xong lớp của hai nhóc sẽ tổ chức liên hoan, không có dạy học, sao lại không vui cho được. Còn có sau khi liên hoan lại được về sớm. Hôm nay nam thần Karry có nói bác Vương Nguyên làm rất nhiều món ăn đãi nhóc và Trí Hách, còn có Mã Tư Viễn

Buổi khai giảng diễn ra rất náo nhiệt, khi Karry lên đọc bài diễn văn, Mã Tư Viễn cứ hướng đôi mắt long lanh lên nhìn khiến cho thằng nhóc đỏ cả mặt, cũng may chưa bị nói lắp. Thật ra nhóc con Vũ Văn rất hiểu hai người này, Mã Tư Viễn rất hiền lành lại tốt bụng, Karry lại là người ngoài lạnh trong nóng, hai con người này rất hợp nhau. Chả giống Thiên Trí Hách kia, ngoài lạnh trong cũng lạnh buốt, đối với nhóc lúc nào cũng dặn dò, la mắng, nhìn hệt ông cụ non, không hề dỗ dành như nam thần Karry

Đang ngồi suy nghĩ viễn vông thì có một cậu nhóc gương mặt đáng yêu, bầu bĩnh chạy đến bắt chuyện

" Chào cậu, tớ tên Tiểu Kỳ, chúng ta làm bạn được không?" Cậu nhóc đưa tay ra trước mặt Vũ Văn, không đợi trả lời đã nắm lấy tay của Vũ Văn

"À...ờ... Được. Tớ tên Vũ Văn, rất vui được làm bạn" Lúc đầu có hơi ngạc nhiên nhưng Vũ Văn lại nhanh chóng bắt kịp tiến độ, hai nhóc con ngồi kế nhau bàn về mấy bộ phim hoạt hình coi lúc tối, hoàn toàn coi Trí Hách phía sau như không khí, không cảm thấy ớn lạnh sau gáy sao?

Dịch Dương Trí Hách cứ tưởng như thế là cùng, một buổi khai giảng hai người họ đã nói chuyện suốt, Vũ Văn còn cười nói rất vui vẻ, đến liên hoan trong lớp còn luyên thuyên về cậu bạn đó cho Trí Hách nghe, làm cho mặt nhóc con hậm hực, khó coi khiến cho mọi người không dám lại gần

" Bác Vương Nguyên... bọn cháu đến chơi ạ!" Tiếng cả đám nhóc đồng thanh bên ngoài khiến Vương Nguyên không khỏi vui vẻ, cậu rất yêu thích trẻ con, nhất là những đứa dễ thương, đáng yêu như Vũ Văn hay Mã Tư Viễn, Trí Hách thì cậu chưa hiểu được thằng nhóc, nhưng nhắc đến thằng con thì thôi đi, cái gì cũng như ba nó, ngoài chai mặt ra thì chả còn gì nổi trội

[Shortfic] [Tỉ-Hoành] Có hay không còn tồn tại tình yêu?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ