Chương 19: CÓ CŨNG KHÔNG THỂ

5.1K 198 7
                                    


Hôm nay là giáng sinh, không khí lạnh lẽo tràn lan khắp nơi nhưng trong lòng ai đó chẳng hạn như Thạch Đăng lại ấm áp vô cùng, mặc dù biết là chỉ giả làm bạn trai Thân Bích nhưng anh vẫn cảm thấy có thể tới bước này thì cũng là một tiến triển nhỏ rồi, có khi sau này sẽ làm bạn trai chính thức của cậu không chừng. Trong đầu anh hiện ra là lúc mà cậu chịu chấp nhận lời kết giao của anh, hằng ngày sẽ chở cậu đi học, ra chơi cùng nhau xuống căn tin đút đồ ăn cho nhau, uống một li nước cắm hai ống hút, ra về sẽ lại chở cậu về nhà, tối lại dạo phố ngắm sao, bổ não ra những tình tiết cẩu huyết trong truyện nhưng vẫn không ngừng kích động. Lại nghĩ đến tối nay lại cùng cậu hẹn hò, cũng chỉ là trong giao ước nhưng vẫn không khỏi hạnh phúc, chuyện này bình thường anh chỉ nghĩ rằng là chỉ có thể nằm mơ mới thấy, ai ngờ bây giờ lại thực hiện được. 


Anh đang chải chuốt lại bề ngoài của mình, lựa chọn kiểu tóc khiến mình đẹp trai nhất, bộ quần áo đẹp nhất, nụ cười tươi nhất, nói chung là gây ấn tượng tốt nhất. Bên đây Thân Bích cũng đang chuẩn bị cho buổi đi chơi, mặc dù không háo hức như anh trai Thạch Đăng nhưng đã hẹn trước nên không thể làm cho cẩu thả được, nên cậu cũng chu đáo đâu ra đó, nhìn qua rất thu hút, áo sơ mi trắng cùng với quần jean đen làm bật lên dáng người của cậu, vừa thuần khiết vừa dụ hoặc. Quả thật, khi Thạch học trưởng nhìn thấy cậu thì không khỏi khen ngợi, nào là rất đẹp, rất dễ thương này nọ, mặc dù dễ thương thì không đúng lắm.


 Nơi hai người đến đầu tiên là một nhà hàng khá sang trọng, gia cảnh của Thạch Đăng tính ra cũng không phải là nhất nhì nhưng cũng là một gia đình giàu có, cũng có một chút quyền lực. Nhà hàng họ đang ăn là nhà hàng năm sao, cả một phòng thiết kế theo kiểu Hi Lạp thời xưa, màu trắng vô cùng huyền ảo. Thân Bích cũng không ngại gọi ra một tràn đồ ăn, dù gì cũng là dịp may hiếm có, phải biết tận hưởng, Thạch Đăng nghe qua cũng giật giật môi, ăn như vậy nuôi hơi khó đây. Phục vụ ghi chép cũng dở khóc, người nhỏ như vậy mà ăn muốn thổ huyết a, thật không thể trông mặt bắt hình dong. Sau khi ghi chép xong, phục vụ đi vào phòng bếp, chỉ còn lại hai người trong phòng, Thân Bích cũng không ngại ngùng gì mà bắt chuyện: "Anh lúc trước đã từng kết giao với ai chưa ? "


Thạch Đăng dở khóc dở cười, thể loại câu hỏi gì đây a: "Chưa, nếu như tính thì em hẳn là mối tình đầu đi" 


"Anh điều kiện tốt như vậy mà không ai đồng ý a ?" - Thân Bích tỏ vẻ ngạc nhiên, là gạt người sao ?


"Chính xác là anh không chịu, anh không thích bị gò bó" - Thạch Đăng chống cằm thâm thúy nhìn cậu. 


"Thế mà anh vẫn đồng ý giao ước của em nhỉ ?" - Thân Bích cũng không khách khí mà cười một nụ cười tỏ vẻ khiêu khích. 

[ĐM - HOÀN] Cho Anh Được Yêu EmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ