Chương 10: Hư hư thật thật

219 8 0
                                    

Trong mật thất ngọc thạch, Nam Tầm Phong đem nhất cử nhất động của Vân Khởi Vũ ở trong tàng bảo khố thông qua gương nhìn thấy rất rõ ràng, cũng khinh thường nàng.

            Ban đầu hắn đối với Vân Khởi Vũ còn có một chút tán thưởng, ai ngờ nàng cũng giống những nữ nhân khác, xem trọng tiền tài.

            Người như thế, không phải là mục tiêu của hắn, càng sẽ không phải là người mở ra phong ấn của Yêu Hoàng Thạch.

            "Khinh Mộng, ngươi hiện tại còn có ý kiến gì không?" Nam Tầm Phong trong lời nói mang một tia lãnh lẽo, trào phúng cùng đắc ý, nhưng đó cũng không phải nhằm vào Đông Phương Khinh Mộng, mà là Vân Khởi Vũ.

            "Có lẽ Khinh Mộng lo lắng thái quá, nhưng lúc này kết luận thì vẫn còn sớm, Vương gia thỉnh xem." Đông Phương Khinh Mộng chỉ vào hình ảnh trong gương lớn, thủy chung không dám xem thường.

            Hắn thà rằng giết lầm, cũng không muốn buông tha bất kỳ một ai có thể là người cởi bỏ phong ấn của Yêu Hoàng Thạch.

            Nam Tầm Phong nhìn về phía gương, phát hiện Vân Khởi Vũ ở trong tàng bảo khố hành vi rất quái dị, hắn nhìn không thấu.

            Nữ nhân này đang làm cái gì?

            Vân Khởi Vũ biết được bị người giám thị, cho nên bắt đầu làm việc không theo lẽ thường. Người bình thường nhìn thấy nhiều vàng bạc như vậy đều hận không thể mang đi toàn bộ, nhưng nàng không phải vậy. Giờ phút này nàng đang cầm vàng bạc châu báu luyện tập, xem như cục đá ném đến trong hốc tường nàng vừa đi qua, ném mất liền cười, không trúng liền tức giận, sau đó lại ném, thẳng đến khi mệt mỏi mới dừng lại.

            "Oa ——một viên Dạ Minh Châu thật lớn, bây giờ nó là của ta." Vân Khởi Vũ tùy tay đụng đến một viên Dạ Minh Châu to bằng trứng chim, vốn nghĩ sẽ giống như lúc trước ném đi, đột nhiên linh quang chợt lóe, cố ý giả bộ thực thích, sau đó đem Dạ Minh Châu nhét vào trong lòng, chiếm dụng.

            Hư hư thật thật, chân chân giả giả, làm cho người ta cân nhắc không ra, như vậy chơi mới vui.

            "Kỳ quái, ở đây khi nào thì có một cánh cửa?"

            Trên một bức tường của tàng bảo khố, không biết khi nào thì xuất hiện một cửa đá bị che đậy.

            Vân Khởi Vũ rất tò mò, từ trên đống vàng bạc châu báu đi xuống, chậm rãi tới gần cánh cửa kia, hơi dùng sức đem cổng đẩy ra, bên trong đen tối vô cùng.

            "Hoàn hảo vừa rồi cầm một viên Dạ Minh Châu, hiện tại liền phát huy công dụng."

            Theo ánh sáng Dạ Minh Châu, Vân Khởi Vũ thấy được cảnh tượng bên trong cánh cửa, hoảng sợ, trước mắt tất cả đều là hài cốt, chất cùng một chỗ, càng dọa người chính là, sau khi nàng đi vào, cửa đá liền đóng lại.

            "Này, mở cửa, thả ta ra ngoài, thả ta ra ngoài."

            "Thả ta ra ngoài."

            Mặc kệ Vân Khởi Vũ kêu la như thế nào cũng phí công, bên trong thạch thất tràn đầy hài cốt này kín không kẽ hở, thanh âm căn bản truyền không ra.

            Kêu la không có kết quả, cửa đá không mở, Vân Khởi Vũ từ bỏ làm việc vô nghĩa, cầm Dạ Minh Châu chiếu sáng bốn phía, nhìn xem có loại kính kia hay không?

            Thật sự có, tuy rằng giấu dưới một bộ hài cốt, nhưng lúc Dạ Minh Châu chiếu sáng, phản quang lại đây, đã bị nàng phát hiện.

            Nam Tầm Phong nhất định đang nấp ở một nơi nào đó quan sát nàng, gia hỏa đáng giận, thật sự đáng ghét. Không biết Nam Tầm Phong hi vọng nhìn thấy bao nhiêu phản ứng của nàng? Sợ hãi, kích động, khóc lớn, phát run ——

            Ngay tại lúc Vân Khởi Vũ suy đoán, hài cốttrên mặt đất đột nhiên cử động, đứng lên, hướng nàng đi tới.

            "Đừng —— đừng tới đây —— không cần lại đây —— a —— "

            Vân Khởi Vũ bị rất nhiều hài cốt vây quanh, cuối cùng bị hài cốt giấu đi, sau đó không còn thanh âm gì nữa.

            Nếu không phải bởi vì có người giám thị, nàng nhất định sẽ đem những hài cốt này tất cả đều chém nát.

            Quên đi, nhìn xem Nam Tầm Phong rốt cuộc xiếc cái gì?

            Bất quá như thế nào cảm giác muốn ngất đi, đầu nặng trĩu, mí mắt nặng nề, sắp không mở ra được.

            Sao lại thế này?

[EDIT] Tà phi đột kích: Thê tử ngang ngược của đế quânNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ