Chương 128: Chìa khóa

42 0 1
                                    

Bởi vì Mạc Yên ra tay, cùng với việc Vân Khởi Vũ và Nam Tầm Phong xuất hiện công khai thân phận, người của tam đại gia tộc làm sao còn dám lỗ mãng, chỉ cầu có thể sống là tốt rồi. Nhưng mà dục niệm trong lòng đối với kỳ trân dị bảo thì vẫn có, nếu có cơ hội, bọn hắn có lẽ vẫn như cũ động thủ cướp lấy, nhưng điều kiện tiên quyết là phải có cơ hội kia mới được. Có lẽ bởi vì thân phận của Vân Khởi Vũ cùng Nam Tầm Phong quá mức kinh người, người của tam đại gia tộc ở trước mặt bọn họ ngay cả nói cũng không dám, cũng không biết nói cái gì, cho nên liền bảo trì trầm mặc.

Vân Khởi Vũ mặc kệ những người này, Nam Tầm Phong lại càng nhìn mà không thấy, hai người hướng Mạc Nhiên đi đến, đầu tiên không phải hỏi khối đá kỳ dị trong tay hắn, mà là quan tâm tình huống thân thể hắn: "Như thế nào, hoàn hảo?"

"Đa tạ Điện chủ quan tâm, vẫn tốt! Chút tổn thương này không làm gì được ta."

"Vật tổn thương trên người ngươi vì sao có?" Vân Khởi Vũ chỉ vào một đạo vết thương không sâu trên cánh tay Mạc Nhiên, tuy rằng lúc hỏi mang theo điểm vui đùa, nhưng kỳ thật là đang quan tâm hắn.

Mạc Nhiên nhìn vết thương trên cánh tay, không cho là đúng nói: "Đây là lúc ở trên vách đá lấy đồ không cẩn thận bị thạch bích làm bị thương, không có việc gì."

"Ca ca, ngươi chính là vì khối đá cầm trong tay mà bị thương sao? Đây là thức gì? Còn có thể sáng lên nữa!" Mạc Yên tò mò đem khối đá Mạc Nhiên trong tay cầm qua thưởng thức. Mạc Nhiên một phen đoạt trở về, không để cho nàng xem: "Ngươi làm việc hấp ta hấp tấp, vạn nhất làm hư bảo bối của ta thì làm sao bây giờ? Đây chính là ta trăm cay nghìn đắng mới lấy được."

"Ta chỉ là nhìn xem mà thôi, cũng sẽ không làm gì, ngươi gấp cái gì? Làm như ta đang cướp đồ của ngươi không bằng."

"Ngươi thật ra là nói đúng, ta chính là sợ ngươi cướp. Tuy rằng ngươi là muội muội của ta, nhưng thứ này ta cũng sẽ không cho ngươi."

"Xem ngươi kia, không phải là một khối đá phát sáng thôi sao, có gì đặc biệt hơn người chứ? Chỉ sợ Dạ Minh Châu so với nó còn tốt hơn."

"Ta không cho là vậy. Thứ này nhất định là bảo bối, chính là ta không nhìn ra nó là vật gì thôi." Mạc Nhiên nghĩ nghĩ, đem khối đá đưa cho Nam Tầm Phong, để hắn nhìn một cái: "Điện chủ, ngài có biết đây là vật gì không?"

Nam Tầm Phong cũng không nhận ra khối đá là gì, chỉ nhìn thoáng qua, sau đó lắc đầu nói: "Không biết." Đáp án ngắn gọn xúc tích, một chữ cũng không dư thừa, ngữ khí tuy rằng lạnh như băng, nhưng không có loại cảm giác khiến cho người ta cách xa ngàn dặm.

Đối với người bên cạnh, hắn tự nhiên sẽ không kháng cự, nhưng đối với người lạ, hắn cho tới bây giờ liền không thích tiếp xúc, cho dù là nói một câu hắn cũng không muốn.

"Mạc Nhiên, cho ta xem." Vân Khởi Vũ không đợi Mạc Nhiên trả lời, nàng đã đưa tay đem khối đá lấy tới nghiên cứu, kết hợp tin tức có được lúc trước trong ký hiệu liền đoán tác dụng của nó: "Đây rất có thể chính là chìa khóa mở ra Bặc Tâm Đài, ta ở trong ký hiệu mơ hồ thấy qua nó."

[EDIT] Tà phi đột kích: Thê tử ngang ngược của đế quânNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ