Chương 57: Bà cô không đánh nữa

140 2 0
                                    

Lúc Nam Tầm Phong tiến vào Táng Hồn lâm, trên đường đều có làm ký hiệu, cũng may Đông Phương Khinh Mộng đem Vân Khởi Vũ để gần cửa ra, cho nên hắn có thể mang Vân Khởi Vũ dọc theo kí hiệu trở về, thoát ra khỏi Táng Hồn lâm. Có thể dễ dàng như thế đi ra, toàn bộ là nhờ Vân Khởi Vũ có bản lĩnh, dọc theo đường đi miễn cưỡng có thể tự bảo vệ mình, còn có thể tránh thoát đông đảo cơ quan, nếu không kết quả rất khó nói, trừ phi hắn đem Vân Khởi Vũ bỏ lại, một mình chạy trốn, nhưng điều đó là không có khả năng.

Nam Tầm Phong cùng Vân Khởi Vũ mới đi ra khỏi Táng Hồn lâm, bốn phương tám hướng lập tức nhảy ra rất nhiều hắc y nhân, tay cầm lưỡi đao sắc bén, không nói hai lời, liền xông lên, chiêu chiêu trí mạng, mục đích đã rất rõ ràng.

"Cẩn thận." Nam Tầm Phong đẩy Vân Khởi Vũ ra, chính mình trước ứng phó hắc y nhân đầu tiên xông tới, nhưng cũng không có lập tức đem hắn giết chết, mà là bóp chặt cổ hắn, lạnh lùng nghiêm nghị chất vấn: "Ai phái các ngươi tới?"

Hắc y nhân không nói lời nào, tự mình cắn độc dược sớm chuẩn bị tốt trong miệng tự sát.

"Các ngươi nói hay không đều giống nhau." Nam Tầm Phong không tiếp tục lãng phí thời gian thẩm vấn, đại khai sát giới, ra tay không lưu tình chút nào, đem hắc y nhân toàn bộ giết chết.

Những hắc y nhân này chết đều không muốn khai ra chủ mưu, hỏi lại cũng giống như vậy, vì sao phải lãng phí thời gian. Trên đời này người muốn giết hắn lại có năng lực giết được hắn chỉ đếm trên đầu ngón tay, hắn đoán cũng có thể đoán ra được là ai, căn bản không cần hỏi nhiều.

Lúc Nam Tầm Phong chém giết hắc y nhân, Vân Khởi Vũ cũng không có nhàn rỗi, giờ phút này không hề che dấu thực lực của chính mình, cùng mấy hắc y nhân chém giết.

Hắc y nhân tổng cộng có mấy chục người, nhưng chỉ có mấy người nhằm phía Vân Khởi Vũ, vốn tưởng rằng nữ nhân này thực dễ dàng có thể giết chết, ai ngờ nàng lại khó đối phó như vậy, vài người đánh với một mình nàng, chẳng những chiếm không được một chút tiện nghi, ngược lại còn hại chính mình.

"Tới địa ngục đi." Vân Khởi Vũ phi cước xoay người một cái, đem hắc y nhân phía trước đá văng, sau đó trái phải một chưởng, đem hai hắc y nhân đánh ngã, ngay sau đó đi giúp Nam Tầm Phong.

Những hắc y nhân này mục đích rất rõ ràng, là hướng về phía Thiên vương mà đến, trừ bỏ mấy người kia ra, hắc y nhân khác đều công kích Nam Tầm Phong, dùng chiến thuật tre già măng mọc, người phía trước chết, người phía sau lập tức bổ sung, hoàn toàn không muốn toàn mạng trở về.

Vân Khởi Vũ mở ra một đường, đi vào bên người Nam Tầm Phong, cùng hắn kề vai chiến đấu, khuôn mặt oán hận, "Này, ngươi rốt cuộc đã đắc tội với bao nhiêu người a? Làm sao mà đi đâu đều có người muốn giết ngươi? Nếu ta không có chút võ công, sớm đã bị ngươi liên luỵ đi gặp Diêm Vương."

"Vậy còn ngươi?" Nam Tầm Phong trả lời không liên quan, làm cho người ta nghe không hiểu ý tứ của hắn.

"Ta làm sao?"

"Ngươi có muốn giết bổn vương hay không?"

"Ta nhổ vào, ở cùng nhau cả nửa ngày, nguyên lai ngươi lại hoài nghi ta. Nam Tầm Phong, ngươi có chút lương tâm được không? Nếu ta thật sự muốn giết ngươi, lúc rơi xuống vực sâu, ta có một ngàn một vạn một cơ hội lấy đi tính mạng của ngươi, đáng giá cùng ngươi ở đây tứ diện sở ca (bốn bề thọ địch), thập diện mai phục sao? Ta hiểu được, thì ra là vì nguyên nhân này, cho nên Đông Phương Khinh Mộng mới đem ta ném đến Táng Hồn lâm, đúng hay không? Mụ nội nó, mệt ta liều chết liều sống cứu ngươi, kết quả hảo tâm của ta lại bị cho là lòng lang dạ thú. Bà cô ta không đánh nữa, các ngươi thích gì cứ làm đi." Vân Khởi Vũ đột nhiên tức giận, không giúp Nam Tầm Phong đối phó với địch nữa, đến một bên xem cuộc vui.

Thế nhưng xem cuộc vui cũng thấy không an tâm, chỉ cần Nam Tầm Phong tình cảnh vừa có điểm nguy hiểm, nàng liền nhịn không được muốn xuất thủ tương trợ.

Không nóng nảy, để người kia chịu chút đau khổ đã, ai kêu hắn oan uổng nàng.

[EDIT] Tà phi đột kích: Thê tử ngang ngược của đế quânNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ