Chương 2: Bé con & Papa

2.2K 88 1
                                    

[Bé con một tháng tuổi]

"Ôn Chấn Hoa, cái này cần thêm nhiều hay ít?" Đường Tường Hi cầm bình sữa hỏi.

"Đưa tôi xem nào." Một tay Ôn Chấn Hoa mở ra sổ tay, nhìn trong chốc lát sau trả lời: "Thêm đến 90ml nóng một chút, sau đó thêm ba thìa, ba thìa đó."

"Được được được."

"Đến, ngoan a." Cậu một bên cầm món đồ chơi đùa với bé con ở trên giường, một bên thúc giục nói, "Nhanh lên."

Luống cuống tay chân pha sữa bột, Đường Tường Hi nhảy dựng lên , "Nóng, nóng quá a!"

"Thêm một chút nước lạnh." Ôn Chấn Hoa bất đắc dĩ thúc giục, "Nhanh lên, thêm một chút nước lạnh."

"Đây, thêm ngay." Đường Tường Hi vừa nói vừa nghiêng nước đổ vào, cuối cùng trước khi bé con đói khóc liền đem sữa bột đã pha xong lên, "Đây."

Ôn Chấn Hoa tiếp nhận bình sữa, nhỏ một giọt lên tay, cảm giác độ ấm thích hợp mới đưa đến bên miệng bé, đợi thật lâu bé mới bắt đầu ngậm núm vú cao su mà hút, hai cánh tay nhỏ nhắn còn nâng lên không cầm lấy bình.

Đường Tường Hi ở một bên nhìn bé con như đang bú sữa mẹ, một dáng vẻ thật đáng yêu, hai mắt đều sắp biến thành tim hồng.

Uống xong sữa bột, Ôn Chấn Hoa nhẹ nhàng nâng chân bé lên để kiểm tra tã, nhìn vào bên dưới, sắc mặt liền tối sầm, "Có phải lúc anh quấn tã đã không quấn kĩ, nhìn xem, toàn bộ đều tràn ra ngoài."

"Cái gì?" Đường Tường Hi chạy nhanh lại, nhìn thấy chất lỏng kia liền ngây dại.

"Thất thần làm gì! Mau đi lấy tã, nhanh lên nhanh lên!" Ôn Chấn Hoa bịt mũi rút cái tã ẩm ướt ra, thấy Đường Tường Hi còn đang đứng ngốc liền quát.

"Ừ...ừ." Đường Tường Hi phản ứng lại, xoay người vào bên trong tìm kiếm, "Tốt lắm tốt lắm, tã đến đây, đến đây."

Ôn Chấn Hoa không có tiếp nhận, nhìn hắn một cái, chỉ vào bé rồi nói: "Anh làm đi."

"Tôi làm?" Đường Tường Hi há miệng thở dốc, khó xử nhìn nhìn con gái, hắn thật sự không biết a.

"Anh phụ trách, ai bảo vừa rồi anh làm không tốt." Ôn Chấn Hoa giải thích.

"Cậu làm đi." Đường Tường Hi lại tiếp tục đưa đẩy.

"Tôi ... cậu." Cậu thanh niên ôn hòa chán nản, bất đắc nhìn hắn.

"Vậy oẳn tù tì." Đường Tường Hi chớp mắt, cố tìm cách xoay chuyển tình thế.

Chơi vậy hẳn là công bằng, Ôn Chấn Hoa nghĩ nghĩ gật đầu, "Được."

Trong mắt Đường Tường Hi hiện lên ý cười, "Tốt lắm, kéo bao búa."

"Aiz ~" thở dài một tiếng, Ôn Chấn Hoa nhận mệnh đi xử lý phần nước tiểu ẩm ướt.

Đường Tường Hi ha ha cười, "Làm đi, nhanh lên." Mỗi lần Chấn Hoa chơi oẳn tù tì đều ra búa trước, mình không thắng mới là lạ.

Bé con nằm trên giường mở đôi mắt to đen láy, tò mò nhìn hai người khổng lồ trước mặt, bọn họ đang làm gì vậy, thoạt nhìn cũng thật thú vị a.

Đồng Nhân Hai Người Cha - Ở Bên Nhau Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ