159.
Cậu đưa em gái đi xem mắt, ai dè em gái chạy trốn giữa đường, cậu áy náy nhìn người đàn ông sắc mặt thâm trầm đối diện:
"Xin lỗi, em gái tôi có việc gấp đi trước."
Người đàn ông bỗng nhiên cười một cách lạ lùng, "Vậy cậu cũng được!"
"Cái gì?"
Người đàn ông đứng lên, hai tay chống lên mặt bàn, đưa mặt sát vào mặt cậu, "Tôi quyết định, vợ tôi chính là cậu, chúng ta có thể tiếp tục cuộc hẹn này. Đúng rồi, bao giờ thì đi gặp mẹ vợ? Mai đi đăng kí kết hôn trước đã nhé!"
160.
Trên đường, một cô gái nước mắt giàn giụa hỏi chàng trai bên cạnh: "Rốt cuộc thì em không tốt ở chỗ nào? Không xứng với anh ở chỗ nào?!!! Hả??? Anh nói đi!!!"
Đối diện với khuôn mặt giận dữ của cô, chàng trai không nói gì, người đàn ông đi cùng hai người rốt cuộc không nhịn được nữa, kéo chàng trai vào lòng, ôm chặt, nhíu mày nói: "Sao cô vô vị thế? Giới tính không giống nhau thì yêu nhau kiểu gì? Dám quyến rũ người của tôi, cô không muốn sống nữa hả?!"
161.
"Mẹ, mẹ nói xem, đàn ông đúng là không phải thứ gì tốt! Khi cần con thì chỉ muốn con là di động, là khăn tay, đại loại thế, để có thể mang theo mọi lúc mọi nơi. Khi không cần con thì ném con sang một bên, không thèm hỏi han gì, anh ta coi con là cái gì chứ? Còn nữa..."
"Khoan khoan, con bình tĩnh đã! Hình như con quên điều gì thì phải..."
"Dạ?"
"Con cũng là đàn ông mà..."
162.
╮( ̄▽ ̄")╭ Gần đây, nhà tôi thực sự rất loạn, ba mẹ định ly hôn... Nghe nói là bởi vì ba ngoại tình (ノ'_ゝ')ノ Điều tra sơ qua, quả đúng là như thế luôn...
Nhưng mà thầy Lý, sao lại là thầy? Không phải thầy đang hẹn hò với một cô, tháng sau sẽ kết hôn à?
Tóm lại là sau khi bị phát hiện, cả ba tôi lẫn thầy đều rất thảm, nhịn không được nghĩ, chẳng may chuyện của tôi với anh tôi bị phát hiện thì phải làm sao bây giờ ヽ(;▽;)ノ
163.
Nông phu cứu được một con rắn bị đông cứng, dùng chính lồng ngực của mình để sưởi ấm cho con rắn. Cuối cùng con rắn cũng tỉnh lại, hoảng sợ cắn nông phu một cái.
Không bao lâu sau, nông phu chậm rãi mở mắt ra, nhìn thấy một thiếu niên trắng nõn gầy teo, nước mắt nước mũi tèm nhem nhìn hắn, ấp úng,
"Ân công, xin lỗi. Nhưng mà, người ta vừa mới tỉnh dậy đã thấy huynh đang ở trần, người ta, người ta không phải vì thẹn thùng nên mới cắn huynh đâu..."
164
"Alo... Em bị cảm rồi." Trong điện thoại, cậu mang theo giọng mũi đặc trưng khi bị cảm nói.
"Vậy sao?" Đáp lại cậu chỉ là một câu trả lời đầy lạnh lùng.
"Rất khó chịu... Em sắp chết rồi... Hu.... Hức... QAQ"
"Tút — Tút —"
Cậu ở bên này điện thoại cười khổ, ngay cả một câu an ủi cũng không nói được sao? Cậu chui trong chăn, rất không có tiền đồ lau nước mắt, lại thấy di động reo lên, nhấn nghe.
"Alo, ra mở cửa!"
165.
"Anh có thể hận tôi, nhưng đứa nhỏ trong bụng tôi là vô tội! Tuy rằng không biết là của anh, hay là của anh trai anh, nhưng em gái tôi đã sinh non rồi, hiện tại tôi đang mang cốt nhục duy nhất nhà X các anh! Tôi với cha anh là không thể, mẹ tôi cũng đã chấp nhận từ bỏ anh, tác thành cho chúng ta, sao anh lại nhẫn tâm bỏ rơi tôi hả?"
166.
Tám năm trước, anh nói với cậu: Được biết em thật là tốt.
Năm năm trước, anh nói với cậu: Chúng ta là anh em tốt nhất.
Ba năm trước, anh nói với cậu: Mình hẹn nhau sau này cùng chung sống, được không?
Một năm trước, anh nói với cậu: Anh muốn mình mãi mãi bên nhau như đã hẹn ước.
Mười tháng trước, anh rời xa cậu.
Giờ phút này, cậu đứng trước gương, nhớ lại từng hồi ức đã qua, cuối cùng cũng cầm điện thoại lên: Anh, em giảm mười cân rồi, sẽ không đè anh đến không thở được nữa, anh về đi mà TAT
167.
"Sư phụ, năm đó vì sao người quy y tự ta?"
"A di đà phật, bần tăng nằm mơ thấy một cây bồ đề, trên cây bồ đề có quá bồ đề, trong quả bồ đề..."
"... Nói thật!"
"... A di đà phật, bần tăng nằm mơ thấy bổn tự, trong tự toàn là mỹ nam tử, còn có vô số đạo cụ..."
"..."
"Ưm, đồ nhi, đừng cắn môi vi sư..."
"Nói! Còn dám nằm mộng hậu cung không?"
"Ưm...m...ưm...ưm....m...."
"Hừ, biết là tốt rồi!"
168.
Ông chủ nhỏ có mở một cửa hàng vằn thắn ở trong ngõ, Sếp lớn ngày nào cũng ăn vằn thắn cửa hàng nhà y.
Bưng một bát vằn thắn nóng hổi đến, ông chủ nhỏ sẽ cười hì hì hỏi Sếp lớn: "Chưa gặp Boss nào như cậu, mặc tây trang phẳng phiu thế kia cả ngày lại đến đây đòi ăn vằn thắn."
Sếp lớn vùi đầu ăn, rồi còn bê cả bát lên uống cạn thấy đáy, sau đó mới đặt lên chồng bát to đùng bên cạnh: "Ngày ấy lúc mới tốt nghiệp, tôi đã nói rồi, từ nay về sau, ngày nào cũng phải ăn đồ cậu làm."
169.(ĐMBK)
Cô giáo thắc mắc hỏi Ngô Tiểu Tà, "Mama em họ Ngô, đúng không? Sao em không lấy họ theo baba em?"
"Baba em không có hộ khẩu!"
170.
Nho Nhỏ nằm trong lòng To To, "Em mãi mãi thuộc về anh."
Thời gian qua đã được năm năm.
Một ngày nọ, To To phạm phải sai lầm không thể tha thứ, bị Nho Nhỏ nhốt ngoài cửa không cho vào.
"Anh đi đi! Em không muốn nhìn thấy anh nữa!"
"Được rồi, vậy xin em đem trả lại anh những thứ thuộc về anh."
Thế là Nho Nhỏ đem quần áo, máy tính,... ném ra ngoài cửa.
"Vẫn còn, vẫn còn.", To To tiếp tục kiên trì.
Nho Nhỏ thở dài, mở cửa, "Còn có em."
BẠN ĐANG ĐỌC
Đoản Văn Đam Mỹ
HumorTác giả: Nhiều tác giả Thể loại: Đam mỹ, siêu đoản văn, cổ kim, hài bựa, ngược, ấm áp...