Part 16

1.3K 79 2
                                    

184.

Ngày 9 tháng 11 ấy, anh gửi cho cậu một cái mail, nói cậu đừng kết hôn, ba ngày sau, anh sẽ quay về.

Ba ngày sau anh quay về, lại thấy cậu đang nắm tay vợ mới, "Anh gửi mail cho tôi á? Mấy ngày nay tôi chỉ lên mạng, nhưng không mở hòm thư... Tôi không thấy gì."

Anh trầm mặc, chỉ trễ mấy ngày, liền mất đi cả đời, mà đến tột cùng là lỗi của ai?

185.

Hừ hừ, tôi nghĩ cả rồi, tôi sẽ sinh đứa bé này, tuy rằng anh ấy với mẹ tôi không đồng ý, nhưng tôi thật sự muốn làm điều gì đó cho anh ấy, chẳng lẽ học sinh trung học thì không có quyền sinh hay sao?! Cho dù anh ấy không phụ trách, không nuôi con, tôi, một nam tử hán cũng không tin không nuôi nổi con tôi!

186.

Buổi tối, anh lật lật tạp chí F1, người bên cạnh ôm con chihuahua nhỏ hôn hôn.

"Anh cảm thấy bây giờ đặc biệt hạnh phúc."

Người nọ vẻ mặt không hiểu.

"Có trai, có gái, thật là hoàn hảo."

"Cút, con gái anh là con gái anh, con trai em là con trai em!"

Nói xong tiếp tục gãi gãi bụng con chihuahua.

Anh một phen ôm chầm lấy người ấy.

"Em cũng là của anh rồi, con của em còn không phải là con của anh hay sao."

Người nằm trên mặt đất trở mình một cái, đầu cũng không thèm nhấc lên.

186.

Gần đến nửa đêm, người đàn ông đứng trước cửa phòng, tay phải còn quấn thạch cao, đặt trên tường, tay trái nhẹ nhàng đẩy cửa thành một khe hở, nhìn thấy người ở trên phòng đã đi nằm rồi, ánh trăng rơi tản nhẹ trên khuôn mặt người ấy, ánh lên giọt nước mắt còn mơ hồ.

Mấy cái hộp dưới chân giường mới sắp xếp được một nửa, anh đi vào, dùng tay trái thong thả cẩn thận đem quần áo cậu xếp vào hộp, rồi mới đi đến bên giường, khẽ chạm vào mặt cậu đang ngủ, nói:

"Đừng đi quá lâu, anh sẽ chờ em, nhưng anh không thích không có em bên cạnh."

187.

Hắn cùng cô dâu đứng trong lễ đường.

Linh mục: "Hai người đồng ý không?"

Phù rể ở một bên mắt nhìn hắn, cúi đầu mấp máy khóe miệng: "Tôi đồng ý."

...

Hôn lễ kết thúc, phù rể đỡ hắn đã say bí tỉ vào phòng.

"Tôi diễn thế được rồi chứ, nếu không phải thấy hai người yêu nhau đã 10 năm, tôi mới không bỏ lại bà xã mình đến chỗ này giúp diễn kịch." Cô dâu vừa nói vừa cởi áo cưới đi ra khỏi phòng.

Hắn vẫn đang rất say đột nhiên xoay người đè phù rể xuống.

"Bảo bối, bây giờ là thời gian động phòng của chúng ta."

188.

Năm ấy y thi vào đại học không thành, người ấy ở đó;

Y chơi bóng bị thương, người ấy ở đó;

Y thất tình, người ấy ở đó;

Y ôm lấy người ấy khóc, nói, "Anh là huynh đệ tốt cả đời của tôi."

Người ấy lại đột nhiên lắc đầu.

Hiện tại cầm trong tay thiệp cưới được gửi bằng đường hàng không tới, y đột nhiên hiểu được vì sao người ấy lắc đầu.

Khi y dùng thời gian ngắn nhất làm xong thủ tục xuất ngoại, chạy đến lễ đường, y nhìn thấy người ấy mặc lễ phục chú rể, cười xoay người đưa tay về phía y. "Không có cô dâu, anh đang đợi em."

189.

Người ấy nhảy từ tầng hai tư xuống, khi rơi đến một cửa sổ nhìn thấy hắn hôn môi một cô gái.

Mà hắn ở bên trong qua cửa sổ, nhìn thấy rõ ràng người ấy cười trong nước mắt.

Nhiều năm sau, hắn nhớ đến người ấy.

"Người mà cả đời tôi yêu nhất, câu cuối cùng nói với tôi khi sắp chết là, đừng bao giờ yêu cầu em tha thứ cho anh nữa."

190.

Trên sân bóng rổ, một nam sinh vượt qua mọi phòng thủ, nhảy lấy đà ném bóng vào rồ, cả người đang bay lên đột nhiên lung lay hai cái rồi ngã xuống.

Người trong đội bóng rổ sợ hãi vây quanh, cậu người chạy nhanh nhất xông lên cõng nam sinh đó đến phòng y tế trường, nhưng bác sĩ lại không có ở đó, cậu đầu đầy mồ hôi, vừa ấn ấn huyệt nhân trung (huyệt giữa mũi và miệng) vừa hô to "Sư huynh, anh làm sao vậy? Tỉnh lại, tỉnh lại đi!" mà không thấy phản ứng gì, cắn răng một cái, phải hô hấp nhân tạo thôi!

Bỗng nhiên cảm giác được cổ mình đột nhiên bị ôm lấy, bên tai có người nói: "Chỉ là nhớ em."

191.

Khi đó, cậu ấy ôm lấy tôi hỏi vì sao lại chọn cậu, còn hỏi lúc ấy, tôi với cô gái kia rốt cuộc xảy ra chuyện gì.

Tôi nói yêu một người sẽ không thể tự kiềm chế được mà làm nhiều chuyện điên cuồng.

Cũng như hiện tại, tôi không hối hận hủy đi cậu ấy cùng cuộc đời cậu ấy.

192.

Năm lớp 11, tôi yêu cô ta, cô ta yêu cậu ấy, vì thế tôi buông tay cô ta. Lại cũng năm ba ấy, tôi kéo cậu ấy lên giường.

193.

Bọn họ yêu nhau nhiều năm, anh cuối cùng vẫn lựa chọn rời xa cậu.

Gặp lại, là ở hôn lễ của anh, anh nhìn cậu từ trên trời giáng xuống, ly rượu trong tay ngưng lại giữa không trung.

Cậu bình tĩnh nhận lấy ly rượu trong tay anh, một hai cạn sạch: "Chúc anh hạnh phúc."

Bên cạnh có người hỏi cậu: "Cậu là bạn của chú rể à?"

Cậu nhìn vào đôi mắt anh nói, "Không, tôi là bạn của cô dâu".

- Kỳ thật là bạn trai trước đúng không, tôi nói sao cậu lại khóc?

194.

Cậu với hắn tình cờ gặp nhau, rồi thành bạn tốt.

Cậu nói: "Thực ra, em không muốn làm bạn bè."

Thế là hắn thi vào trường trung học của cậu, trở thành bạn học.

Cậu vẫn nói: "Thực ra, em cũng không muốn làm bạn học."

Sau đó, hắn với cậu kết nghĩa huynh đệ.

Cuối cùng, cậu rốt cuộc nhịn không được, nước mắt lưng tròng hét lên: "Chẳng lẽ anh thật sự không biết sao?! Em muốn làm người yêu anh!"

Hắn nở nụ cười: "Anh hiểu, nhưng em phải làm vợ anh cơ."

Đoản Văn Đam MỹNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ