Chap 8: GirlsxViet- Which will you choose? - Taiwan route.

2K 173 20
                                    

Fic mình viết từ đầu tháng 3, giờ mới nhớ ra, mới chỉ có chap này, còn lại mình sẽ cố gắng viết tiếp, cứ hình dung là APH có bao nhiêu gái mình đem đi chuyển giới hết rồi mang đi ship á :))) (Trừ Czech ra nhe, không phải vì ghét ẻm hay gì mà mình không biết nhiều về ẻm, lỡ như sai sót gì)

.

Vietnam không nghĩ rằng cô bị sốt cao đến mức nhìn người này ra người kia, cô dụi mắt, day thái dương không biết bao nhiêu lần để chắc chắn rằng đầu cô không hề đau chút nào, mắt cô không hề hoa chút nào, vậy chàng trai giống hệt em gái cô-Taiwan, đang nằm ngủ ngon lành cạnh cô là ai? Khoan....bây giờ việc cậu ta là ai không quan trọng bằng việc cậu ta đang cởi trần mặc xà lỏn và thản nhiên ôm lấy cô ngủ. Vietnam không thể nhớ được gì hôm qua vì cô sốt cao và ngủ quá say, cô cũng không thể hình dung được cậu trai này vào phòng cô bằng cách nào trong khi cô khóa kĩ cửa và chỉ có Taiwan là có chìa khóa.

Cô đẩy cậu ta ra một bên, nhảy khỏi giường, nhanh chóng mặc quần áo để phóng về phía cửa, đảm bảo có thể chạy được trong tình huống khẩn cấp. Mặc dù điểm mạnh của cô là bình tĩnh trong mọi tình huống nhưng như thế này thì thật là khó.

- Chị dậy sớm thế jiejie?!

Vietnam xám mặt quay lại nhìn cậu trai trần như nhộng đang vươn vai. Chẳng hiểu tại sao nắng sớm và một đống aura ở đâu làm nền cho vẻ đẹp trai của chàng thanh niên này lại làm cô bối rối như vậy.

- Jiejie? –Cậu ta nghiêng đầu gọi với vẻ khó hiểu khi thấy Vietnam đang đóng băng giữa nhà.- Chị có sao không? Còn sốt không?

Đáng ra cô nên thắc mắc xem cậu ta là ai? Vì sao biết cô? Vì sao vào được phòng cô? Nhưng chàng thanh niên chỉ có độc cái xà lỏn đang tiến về phía cô làm Vietnam không chỉ hóa đá tại chỗ mà còn đang ngượng đỏ chín mặt chứ đừng nói là cất tiếng hỏi.

- Jiejie? Chỉ ổn không? Đưa em kiểm tra xem nào.

- Này! C...c...c....cậu làm...làm....cái gì thế hả?! Tin tôi...tôi la lên không?!

Vietnam buộc phải lên tiếng khi cậu ta đang có ý định áp trán cô vào má để kiểm tra nhiệt độ.

- Chị sao thế? Em Taiwan đây mà. Chị sốt cao quá không nhận ra em nữa à?

- Taiwan?!

Khuôn mặt thất vọng nhưng dễ thương ngốc nghếch chỉ có ở Taiwan, cọng tóc kì cục vểnh ra chỉ có ở Taiwan, giọng nói tuy trầm hơn nhưng nghe rất giống Taiwan, chỉ có Taiwan mới có thể mở cửa phòng, chỉ có Taiwan mới dám thản nhiên ôm cô ngủ.....

- Taiwan?

- Vâng, em đây.

- Thật.....thật hả?

- Dạ! Em thật mà, nè, chị muốn nghe chuyện hôm qua không? Vui lắm!

- Khoan đã!!!! Sao lại vậy? Trước khi nói chuyện hôm qua, em phải nói xem chuyện gì đã xảy ra với em? Em đang là con trai đấy!

- Dạ, em biết mà.

- !!!

Cái sự tỉnh bơ độc quyền này cũng chỉ Taiwan có. Vietnam đi hết từ cú sốc này đến cú sốc kia. Cho đến khi Taiwan kéo chị mình đang xám hết mặt mày lên giường và nói rằng cô cứ yên tâm đi thì khuôn mặt cô mới có chút thần thái.

[APH shortfic] Vietnamxtheworld collectionNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ