Chương 43

1.6K 58 4
                                    

Bốp.....

Bảo Duy mất đà ngã ngửa ra sau, Như giật mình vội chạy lại đỡ cậu lên:'' Không phải như anh nghĩ đâu! anh bình tĩnh đã!''

Khải tức giận tiến tới:'' em tránh ra!''

'' Đánh tôi đi! chẳng phải Cậu cũng yêu em ấy hay sao? vậy thì đánh nhau đi!''

Như ngạc nhiên nhìn Duy, anh ấy vừa nói cái gì vậy? Còn chưa kịp định thần cả hai người kia đã lao tới..

'' Hai người bị điên sao? dừng lại đi! đủ rồi!''

Khải khựng lại nhìn Như đang đứng trước mặt, Bảo Duy lồm cồm đứng dậy, Khải tức giận quát:'' em còn không định tránh sao? hay em cũng thích cậu ta?''

Bảo Duy lau vệt máu trên khóe miệng thở dốc một hơi nhìn tới:'' Nếu đã có mối quan hệ đó! chẳng lẽ cậu không biết phạm phải điều cấm kị gì sao?''

Như bất lực giữ chặt lấy cánh tay anh. Bảo Duy lại tiếp tục nói:'' không có kết cục tốt đẹp đâu! tôi nghĩ cậu cũng đã nghĩ tới việc này! vậy nên từ bây giờ tôi sẽ chính thức công khai theo đuổi em ấy!''

Khải bị Như giữ chặt lấy không nhúc nhích được gì chỉ giận giữ nhìn người kia bỏ đi. Đoạn quay thẳng vào trong nhà mặc kệ Như đứng bên ngoài.

Như đóng cửa xong vội chạy lên, vừa mới mở cửa bước vào đã nghe tiếng anh quát:'' ra ngoài đi!''

Khải nhíu mày nằm phịch xuống giường, Như lo lắng nhìn vết bấm tím trên trán liền chạy xuống nhà cầm ít đá với bông băng chạy lên, mặc kệ anh có mắng cô vẫn khăng khăng làm. túi đá vừa mới chạm tới, Khải giữ chặt tay Như lại nhìn lên:'' em đang làm gì vậy?

'' Em... xin lỗi về chuyện vừa nãy!''

Khải nhìn đôi mắt đỏ rực của người kia liền thở dài kéo cô vào lòng:'' Anh biết! anh đã thấy rồi!''

'' đợi chút em rửa vết thương rồi băng lại cho anh nhé!''

Khải cũng chịu ngồi yên để mặc Như muốn làm gì thì làm, được một lúc lại hỏi:'' mấy ngày tôi không có nhà em đã làm gì?''

'' Em nhớ anh nên hay đi lòng vòng ngoài vùng ngoại ô với chỗ anh hay dẫn em đi ăn kem ạ!''

'' chỉ vậy thôi?''

Như ngoan ngoãn gật đầu:'' vâng!''

Khải lặng im nhìn gương mặt đối diện, trầm tư một lúc lại nhìn đi chỗ khác, Như lưỡng lự một lúc mới dám hỏi:'' anh... có giận mẹ anh không?''

'' sao em hỏi vậy?''

'' dạ? em... muốn biết thôi ạ!''

'' có một chút!''

'' nếu như mọi thứ anh thấy không phải là sự thật hay đơn giản là có chuyện gì đó làm anh hiểu nhầm, thực tế bác ấy lại rất thương anh thì làm sao ạ?''

Khải khó hiểu:'' em bị bà ta nói vậy vẫn còn bênh được sao? Chỉ cần ai đụng tới em anh đều không thích!''

Như tủm tỉm nhìn anh cười:'' thật sao ạ?''

Khải đỏ mặt quay đi:'' ừ! còn không nhanh tay cho em ra ngoài đấy!''

'' mà tên đó...''

Điều Ước Thứ 10 [ Full] [ Đang fix lỗi chính tả,...]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ