Phần 13 : ep 13

334 32 0
                                    

Cùng một ngày cùng một giờ cùng chung một thành phố..... Phía sâu trong một căn phòng có một bóng người ngồi co ro nơi bệ cửa
Nhưng nơi anh đến ngập tràn niềm vui hạnh phúc
Nơi tôi ở tràn ngập nỗi đau, đã nhìn thấy kết quả của mối tình này, nhưng vẫn chứ lao theo nó đắm chìm trong nó , để đến bây giờ kết quả đã quá rõ ràng người đơn phương vẫn là tôi
Ngay từ khi tôi nhìn thấy anh hôm chia tay YoonGi, anh bị người khác đánh, tự hành hạ bản thân trong rượu bia............ Thì lúc đó tôi đã biết cho dù tôi có làm gì đi nữa, hi sinh tất cả đi nữa HoSeok cũng sẽ không yêu tôi, mãi mãi không.................

Nên tôi đã nói mọi chuyện cho HoSeok biết, tôi biết nếu tôi làm thế anh và YoonGi sẽ không tự hành hạ bản thân , họ sẽ sống thật hạnh phúc và họ sẽ trân trọng thời gian bên nhau còn lại ngắn ngủi này và tôi muốn cho HoSeok hạnh phúc...........
Người ta hay nói....
Chỉ cần nhìn người mình yêu hạnh phúc thì mình cũng sẽ được hạnh phúc.................. Đúng người ta nói đúng đấy chỉ cần người mình yêu hạnh phúc thì bản thân tôi sẽ hạnh phúc....... Nhưng chỉ là khi trước mặt người mình yêu mới nói thế, thật ra từ sâu trong tâm hồn trái tim đang chi chít những mũi kim chỉ cần khi ở một mình nó sẽ nhói lên, quặn thắt từng hồi không ngưng nghĩ

Chỉ những ai yêu đơn phương mới thấu hiểu cảm giác khi người mình yêu trước mặt muốn chạm đến muốn yêu thương nhưng không thể....
Một cảm giác bất lực không tài nào diễn tả bằng lời...... Những lúc như thế cảm thấy bản thân thật vô dụng...... Cũng thật ngốc...........

Màn đêm bủa vây những dòng suy nghĩ những nỗi đau ,những giọt nước mắt..... đêm nay thật dài........ Lại một đêm tôi không ngủ

Trưa hôm sau khi tôi đang ăn, bỗng điện thoại rung lên, nhìn tên người gọi tôi lại chần chừ bắt máy................

"Alo em nghe đây Hopi hyung "
"à JiMinie hả!!!!!  Hyung có thể nhờ em một việc được không "
"Hyung nói đi giúp được em sẽ giúp"
"Em có thể qua nhà hyung lấy ít quần áo cho hyung được không, sau đó mang qua nhà YoonGi giúp hyung nhé"
"Nae........ Lát nữa em sẽ đem qua cho hyung...."

Tắt máy, tôi ăn vài món ăn để lót dạ mà chẳng có vị gì cả thật nhạt nhẽo
Sau tự dưng nước mắt lại rơi thế này, tôi bị sau vầy nè, chắc tôi bệnh rồi bị bệnh còn hơn cả YoonGi hyung

Ăn xong thu dọn chén dĩa, bước lên phòng thay quần áo, qua nhà HoSeok lấy quần áo xong lại qua nhà YoonGi..

Đến nhà YoonGi tôi bấm chuông kêu cửa..........
"Hyung à em tới rồi nè, ra mở cửa cho em đi"
"Uak hyung ra liền đây "

HoSeok mặc chiếc áo tạp dề chạy ra mở cửa cho tôi vào

"em vào nhà ngồi đi hyung đang lỡ tay nấu ăn cho YoonGie rồi "
"nae..... Hyung cứ làm đi em ngồi đay chờ...... Mà YoonGie ,hyung ấy đâu rồi hyung sao em không thấy "
"Hyung ấy còn ngủ trên phòng ấy hôm qua tụi hyung ngủ trễ....... "
"à............ "

Nghe hai từ "Tụi hyung"  tim tôi nảy lên một nhịp thật nhói....... Nước mắt lại trực trào

"JiMinie, em tới lâu chưa? "

YoonGi nghe tiếng động giật mình thức giấc,cộng thêm bụng đói nên đành bước xuống phòng khách liền gặp JiMin

"em vừa tới thôi hyung"

"YoonGie hyung dậy rồi à sao không ngủ thêm lát nữa,em đang nấu ăn gần xong rồi hyung đói chưa "
"aaa hyung đói lắm rồi, Hopi à em nấu gì thế nhìn ngon quá đi"
"em nấu món canh hầm thịt, món mà hyung thích á, nhìn hyung ốm quá rồi em phải bồi cho hyung béo ra mới được "
"hyung không muốn thành heo đâu nha xấu lắm "
"hông xấu đâu béo béo ôm hyung mới ấm nhaaaaa...... "
"Hopi, em kì ghê nha có JiMinie ở đây kìa...... "

Cuối cùng 2 người cũng nhớ đến tôi đang có mặt ở đây ...... Tự cười giễu bản thân...... Nhìn 2 người như thế tôi có chút vui vì họ đang rất hạnh phúc
Còn một phần nhiều tim tôi đau.......

[HopeMin] Ở Phía Trước Anh Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ