*Chap mang nặng quan điểm cá nhân
Tiệm bánh của Khải Nhạc so với 5 năm trước chẳng có gì thay đổi ngoài việc được tu sửa, sơn phết hàng năm, không thêm 1 chiếc bàn hay đôi ghế nào. Khải Nhạc cứ bình bình trang trải đủ chi phí của tiệm, tiêu xài hằng ngày và tích cóp phần nhỏ, dù vậy vào dịp lễ tết vẫn làm tối mắt tối mũi.
Tiệm có lượng khách riêng nhiệt tình, tới quán ăn bánh uống trà là phụ ngồi soi hint 2 ông chủ mới là thật. Từ khi họ còn là những cô cậu mơ mộng đến trưởng thành, lập gia đình dẫn cả gia đình tới ủng hộ, sóng sau nối tiếp sóng trước, được 1 phần xã hội nhìn nhận và chúc phúc đã ngoài mong đợi của Khải Nhạc & Ngô Hy.
"Hy, chuyện con cái tính thế nào ?" mẹ Hy nhân lúc không có mặt Khải Nhạc hỏi
"Con dự định tính đợi Khải Nhạc đến 30, đủ kinh nghiệm sống rồi đi nhận 2 đứa con nuôi, nhưng cũng phải tùy duyên" 2 người vẫn còn thích thế giới riêng không bị xâm lấn nên chưa vội
"Con có nghĩ chuyện nhờ người mang thai hộ không ?" so với không ruột thịt mẹ Hy vẫn muốn có đứa cháu cùng máu mủ hơn. Thời gian gần đây, mẹ Hy nghe về vấn đề này nhiều nên động tâm.
"Mẹ, chuyện này con không tính tới" anh chỉ muốn trước mắt lo cho ba mẹ cuộc sống thoải mái, chuyện của anh về già vẫn còn quá sớm để tính tới. Đừng nói bây giờ có Khải Nhạc, anh nếu sống một mình, khi không đủ khả năng lo cho bản thân thì vào viện dưỡng lão, anh cũng tự tin mình về già không chật vật về mặt kinh tế. Cùng Khải Nhạc lại càng không phải lo, bên gia đình Nhạc nhiều người, cả 2 sẽ không sợ cô độc lúc xế chiều, nếu có con nuôi thì càng tốt. Chỉ có điều ba mẹ muốn con cháu đầy đàn, anh đành xin lỗi, không thực hiện được.
"Con bàn với Khải Nhạc, nhanh chóng đi làm"
"Mẹ, chuyện này không gấp được, phải bàn kỹ càng"
"Có gì để bàn, con nhanh đi đi..."
**
"Em không đồng ý" Khải Nhạc thẳng thừng bác bỏ
"Thứ 1, làm mẹ là điều thiêng liêng, chúng ta không thể lợi dụng hoàn cảnh người khác quăng tiền ra, bắt mất đứa bé coi điều đó là hiển nhiên, em không làm được. Thứ 2, anh có thể cho là em ích kỷ, nó có máu thịt của người khác hòa lẫn mật thiết với anh, em sẽ không đối xử tốt với đứa bé đó, điều đó không công bằng với nó, bản thân em cũng sẽ không thực hiện chuyện này"
Khải Nhạc thở phì phò nói, chuyện này không phải đã thống nhất rồi sao, đợi cậu đủ gánh vác sẽ nhận trẻ mồ côi về nuôi, cậu sẽ nhận đứa lớn 1 chút đủ nhận thức cơ bản, cho nó biết gia đình thuộc dạng đặc thù, nếu nó nguyện ý tiếp thu.
Thấy Khải Nhạc còn muốn hùng hổ, Ngô Hy đưa tay đầu hàng "Không phải, anh cũng không có ý đó, chỉ là mẹ..."
"Em không biết, anh làm sao thì làm, anh thuyết phục được mẹ thì thôi, nếu không..."
"Khải Nhạc... tình cảm là cả đời" Ngô Hy cắt ngang điều Khải Nhạc muốn nói
"Được rồi, em sai"

BẠN ĐANG ĐỌC
{Huấn văn} Nghiêm gia
Novela JuvenilTruyện {spanking} bạn hiểu rõ thể loại trước khi đọc truyện. Xin cám ơn ! 20.7.2017