"Lùi lại" Triều An đối với Triều Ân nói, nó cứ mãi làm kỳ đà cản mũi kéo dài thời gian. Triều Ân nhìn ra anh 2 rối rắm, cậu đành lui về sau.
Ba chạm nhẹ roi vào người Triều An, báo hiệu trừng phạt bắt đầu.
Chát ~ chát ~ chát ~ chát ~...
Ba muốn giết gà dọa khỉ. Roi mây trong tay đủ lực đánh xuống, mỗi 1 roi đều để lại dấu tích rõ ràng, ẩn lên từng lằn sưng hồng lên. Triều An thật lo lắng, anh không biết có thể giữ được trạng thái bây giờ được bao lâu, ba đánh đau quá.
Tiếng roi cắt không khí đánh lên người hòa chung với tiếng khóc nấc của Nhã Khanh quanh quẩn khắp phòng khách. Triều Ân co chặt tay lại như thể roi quất chính là mình.
Chát ~ chát ~ chát ~ chát ~...
Roi chậm rãi nối tiếp nhau quất xuống như thử sức bền của anh. Trước mặt các em, Triều An không thể làm gì khác cố gắng chịu đựng để đừng quá khó coi, nhưng sự cẩn thận lại khiến sức lực giảm sút nhanh chóng. Trên mông giờ không còn phân được các lằn riêng biệt mà hòa thành từng mảng từ hồng chuyển đỏ sưng lên. Triều An bắt đầu thấy vất vả đối phó với từng đợt đau đớn ập tới.
Triều Ân nhìn chằm chằm anh bị đánh, đôi mắt đỏ ngần lên, đó lẽ ra là những gì cậu nên chịu. Dù không phải cố ý nhưng anh 2 lại đang phải thừa nhận trừng phạt vì cậu chưa đủ khả năng tổ chức, tắc trách, qua loa, thiếu kinh nghiệm.
Chát ~ chát ~ chát ~ chát ~...
Ba vẫn đều đều cách khoảng bồi từng roi xuống. Triều An tay bấu chặt sàn gạch đến đầu ngón tay trắng bệt, cố gắng giữ vững tư thế, mồ hôi nhỏ từng giọt xuống nền nhà. Tình trạng này kéo dài không khéo anh kêu ra tiếng mất, để giữ chút sĩ diện, hết cách, Triều An cắn môi lại. Mông như bị phóng hỏa lên.
Khải Nhạc cúi thấp đầu không dám nhìn anh 2 đang căng mình hứng chịu nghiêm phạt của ba, nước mắt cũng đảo quanh hốc mắt . Công Khanh muốn bước lên cản lại roi đang vút xuống nhưng bị Triều Ân nắm lại, Triều Ân nắm chặt đến Công Khanh thấy tê cả tay. Công Khanh cũng hiểu nếu gây rối chỉ chuốc lấy ba nóng giận thêm.
Chát ~ chát ~ chát ~ chát ~...
Khi chịu phạt có thể kêu, có thể tùy ý làm động tác giảm đau miễn không ảnh hưởng đến việc trách phạt nhưng tuyệt đối không được cắn môi. Không biết qua bao nhiêu roi, Triều An cũng không đủ tinh lực đi quan tâm, cảm giác hiện giờ là cực đau, rát buốt, nóng bỏng. Và môi cũng bị cắn đến phá da.
Nhận ra con dám làm chuyện không được phép, ba thẳng tay không lưu tình đánh xuống 1 roi thành công phá vỡ phòng ngự cuối cùng của Triều An.
"Anh 2...."
A...cùng với tiếng kêu bật ra, Triều An nghiêng người sang bên, sự kiên định đã không qua được phản ứng cơ thể đối với cái đau thống thiết mà roi này mang đến. Da thịt đã không còn lành lặn, ba lại nhẫn tâm như vậy, dù có lớp vải quần vẫn không cứu anh khỏi thảm trạng, roi đánh qua để lại 1 lằn rướm máu.
"Ba đừng đánh nữa..." Triều Ân nắm lấy roi trong tay ba.
Mồ hôi tuôn như mưa chảy vào mắt gây xốn, Triều An đưa tay lau bớt. Biết ba không hài lòng, điều chỉnh lại hô hấp ngước lên thăm dò "...ba..."
BẠN ĐANG ĐỌC
{Huấn văn} Nghiêm gia
Fiksi RemajaTruyện {spanking} bạn hiểu rõ thể loại trước khi đọc truyện. Xin cám ơn ! 20.7.2017