Chương 2

29.2K 425 12
                                    

Phẫu thuật tiến hành rất thuận lợi, với kỹ thuật của Diệp Lương Nhất mà nói căn bản chỉ giống như một bữa ăn sáng, kỳ thật bình thường hắn chẳng bao giờ làm loại tiểu phẫu này, nhưng mà vừa mới chuyển công tác đến bệnh viện trung tâm này, còn chưa nhận vị trí chính thức, thỉnh thoảng làm kỹ thuật nhỏ bé này cũng hay .

Lúc mới bắt đầu Trần An An còn vô cùng sợ hãi, nhưng mà bị thuốc tê đánh tới nên sau đó cũng không có cảm giác đau đớn gì, toàn bộ quá trình phẫu thuật cô luôn luôn nhắm mắt, liếc mắt một cái cũng không, ngay cả thời điểm Diệp Lương Nhất tiến hành khâu lại vết mổ cô cũng không mở mắt.

"Tốt rồi, cách ba ngày đến thay băng đổi thuốc một lần, đổi hai lần là xong, trong vòng hai tuần không được tắm rửa." Diệp Lương Nhất dùng băng y tế dán lên vết mổ, buông dao phẫu thuật xuống, nói với Trần An An.

Trần An An vội vàng gật đầu, cẩn thận từ trên giường ngồi dậy, chuyện đầu tiên chính là nhanh chóng lao ra khỏi giường mặc áo vào .

Diệp Lương Nhất bất động thanh sắc nhìn động tác của cô, trong lòng hừ một tiếng. Thu thập dụng cụ xong, hắn chỉ chỉ cho cô nhìn khối u vừa mới lấy ra nói: "Đây là thứ ở trong cơ thể cô đó."

Đầu óc Trần An An không kịp phản ứng, trực tiếp nhìn theo hướng tay hắn chỉ. Trong cái khay kia một khối màu đỏ mơ hồ nhất thời đập vào mắt, đầu Trần An An ông một tiếng, sắc mặt nháy mắt trắng bệch, cả người rầm một cái đổ trở về trên giường.

"Này, này!" Diệp Lương Nhất vỗ vỗ khuôn mặt Trần An An, xem bộ dạng cô ôm ngực khó thở thì biết ngay là sợ máu. Diệp Lương Nhất thở dài một hơi, rót chén nước ấm cho Trần An An, sờ sờ dây ngọc trên cổ, xem ra gần đây mình đúng là số con rệp.

Mà bên kia, Lý Duyệt Nhiên đang ở công ty cầm đơn xin phép của Trần An An, di động bỗng nhiên vang lên, là nhạc chuông của Trần An An.

Lý Duyệt Nhiên nhấn phím nghe, đầu lệch qua một bên kẹp điện thoại, còn bàn tay thì không ngừng gõ bàn phím, "An An, khi nào cậu trở về? Phẫu thuật thế nào ?"

Bên kia trầm mặc một hồi lâu không có trả lời.

Lý Duyệt Nhiên trong lòng căng thẳng, vừa định truy hỏi. Bỗng nhiên bên kia truyền đến một giọng nam lạnh như băng, cách điện thoại mà cũng khiến cho Lý Duyệt Nhiên rùng mình một cái.

"cô tới bệnh viện trung tâm khoa nhũ tuyến phòng bác sĩ phó chủ nhiệm đón Trần An An, cô ta té xỉu trên giường của tôi." nói xong liền rầm một tiếng cúp máy.

Fuck! cô nghe được cái gì vậy? Lý Duyệt Nhiên đứng lên điên cuồng xoa đầu, thật vất vả mới làm cho chính mình không trực tiếp thét chói tai.

Trần An An té xỉu !

Trần An An té xỉu ở trên giường !

Trần An An té xỉu trên giường một người đàn ông !

Nhanh chóng duyệt qua vô số tình tiết cẩu huyết, Lý Duyệt Nhiên cầm túi ngay cả xin phép cũng không thèm hướng bệnh viện chạy tới. Giày cao gót mười phân giẫm trên đá cẩm thạch phát ra tiếng vang cộp cộp như sấm rền.

(Ngôn Tình, Sủng, Hoàn) Cô Ngốc, Cởi Áo Ra Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ